Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thấy được sự ghen tị của cậu, Nam Khuê nhẹ nhàng hỏi: "Niệm Khanh cũng muốn được nâng lên cao như anh trai sao?"  

 

Tiểu Niệm Khanh gật đầu ngay lập tức và nói nhỏ: "Muốn."  

 

"Vậy Niệm Khanh muốn chơi với cha không? Cha cũng có thể nâng Niệm Khanh lên cao đấy." Nam Khuê nói thêm.  

 

Do dự một hồi, Tiểu  Niệm Khanh bỗng gật đầu: "Muốn."  

 

"Thế nhưng, ông ấy có vẻ không thích con."  

 

Chợt, Tiểu Niệm Khanh nói.  

 

Nam Khuê bị suy nghĩ này của cậu dọa cho một phen, nhanh chóng an ủi: "Sao lại thế? Cha thích Niệm Khanh cũng như thích anh trai vậy, chỉ là cha nghĩ rằng con ghét ông ấy, sợ con không thích ông ấy đến gần, cho nên mới không dám đến gần con nữa."  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

"Cha yêu Niệm Khanh của chúng ta rất nhiều, giống như mẹ yêu con vậy."  

 

“Thật sao?” Đôi mắt của Tiểu Niệm Khanh bỗng chốc như được thắp sáng lên, lộ ra vẻ rất phấn khích.  

 

"Tất nhiên rồi."  

 

Dứt lời, Nam Khuê nắm lấy bàn tay mềm mại của Tiểu Niệm Khanh đi qua.  

 

Lục Kiến Thành lập tức nhìn sang, lần này, anh thấy rõ sự chờ mong trong mắt đứa trẻ.  

 

Tiến lại gần vài bước, anh cúi người xuống, chủ động mở rộng vòng tay: "Niệm Khanh có muốn đến chơi cùng cha và anh trai không?"  

 

“Cha đồng ý chơi cùng con?” Tiểu Niệm Khanh hỏi với vẻ hoài nghi.  

 

Dù sao trước đó ông ấy đã từng hung dữ với cậu, không ngờ ông ấy lại giang rộng vòng tay đến ôm cậu.  

 

Lục Kiến Thành gật đầu khẳng định: "Đương nhiên là muốn rồi, Niệm Khanh muốn chơi cái gì, cha sẽ chơi với con cái đó."  

 

"Nâng lên cao cũng được sao?"  

 

Tiểu Niệm Khanh lập tức hỏi, trong tròng mắt đen đầy sự chờ mong.  

 

Suy cho cùng cũng là trẻ con, đối với niềm yêu thích được “nâng lên cao” quả thực là không thể che giấu.  

 

"Đương nhiên, nếu Niệm Khanh muốn, cha có thể nâng con lên cao ngay bây giờ luôn."  

 

"Được ạ!"  

 

Thấy cậu đồng ý, Lục Kiến Thành lập tức bế cậu lên, trực tiếp để cậu cưỡi lên đầu mình.  

 

Tuy nhiên, giây phút ôm cậu lên, trong lòng anh khá kinh ngạc.  

 

Tư Mặc và Niệm Khanh là anh em sinh đôi, hai đứa sinh cùng ngày, chiều cao cũng tương đương nhau.  

 

Anh vốn cho rằng hai đứa có cân nặng không kém nhau bao nhiêu, thế nhưng Niệm Khanh lại nhẹ hơn Tư Mặc rất nhiều, anh gần như nâng cậu lên một cách dễ dàng.  

 

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lục Kiến Thành.  

 

Lúc bắt đầu, Tiểu Niệm Khanh vẫn còn tương đối kiềm chế, tuy nhiên, khi ở cùng Lục Kiến Thành lâu hơn, cảm giác kiềm chế và ngại ngùng của cậu dần dần biến mất.  



Đến cuối cùng, cậu ôm lấy cổ của Lục Kiến Thành và cười khúc khích. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK