Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Cô Nam Khuê, cô lớn lên ở một thành phố lớn, vì vậy chắc chắn là cô hiểu rõ người thứ ba là người đáng giận như thế nào, vì vậy tôi hy vọng cô có thể giữ được bản thân trong sạch."  

 

 

 

Những lời này của Chu Hiểu Tinh quả thật đã làm cho Nam Khuê tiếp nhận được kiến thức mới.   

 

Nếu không phải là chính tai nghe thấy, cô cũng sẽ không tin.   

 

Một người rõ ràng là người thứ ba lại đứng ở trước mặt của cô nói rằng ‘người thứ ba’ đáng giận như thế nào, chuyện này quả thật là buồn cười.    

 

"Cô Chu nói rất đúng. Người thứ ba đúng là rất đáng giận. Tôi cũng giống như cô, cũng căm giận loại người đó đến tận xương tủy, nhất là những người đã biết người đó có vợ, có con rồi vẫn còn mặt dày quấn lấy người ta, thật là đáng hận đến cực điểm."   

 

“Người thứ ba giống như vậy, không chỉ phải chịu sự phỉ nhổ của mọi người mà ngay đến cả ông trời cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta.”  

 

Nghe những lời mà Nam Khuê nói, sắc mặt của Chu Hiểu Tinh trở nên tái nhợt.   

 

Sau đó nó lại chuyển sang màu đỏ như máu.  

 

Nói tóm lại, biểu cảm của cô ta không cần phải nói cũng biết, vô cùng phong phú.  

 

Nói nhiều như vậy, cuối cùng vẫn không thu được kết quả gì.  

 

Vì vậy, hai người đã rời đi trong không khí không mấy vui vẻ.  

 

Khi rời đi, Chu Hiểu Tinh không nói một lời nào, cô ta rời đi với vẻ mặt u ám cùng lạnh lẽo.  

 

Nam Khuê cũng nhanh chóng đóng cửa lại.  

 

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Chu Tiễn Nam nhanh chóng đi ra ngoài sân.  

 

Đồng thời cũng đem áo choàng ở trong tay đưa cho Nam Khuê nói: “Ban đêm trời lạnh, đừng để bản thân bị cảm lạnh.”  

 

“Cảm ơn anh, Tiễn Nam.”  

 

“Cuộc nói chuyện thế nào rồi?” Chu Tiễn Nam hỏi.  

 

Nam Khuê lắc đầu: "Không có kết quả gì. Đúng như dự đoán, cô ấy không thừa nhận rằng Cố Mạc Hàn chính là Kiến Thành, cô ấy thậm chí còn yêu cầu tôi nhanh chóng rời khỏi đây để tránh làm phiền đến cuộc sống của bọn họ."   

 

“Đúng là mặt dày vô sỉ, chưa từng thấy người nào giống như cô ta.”  

 

Vừa nghe xong lời mà Nam Khuê nói, một người dịu dàng cùng nho nhã giống như Chu Tiễn Nam cũng không nhịn được mà mắng một câu.   

 

Nhìn thấy dáng vẻ này của anh, Nam Khuê không nhịn được mà trêu chọc một câu: "Thật không ngờ cảnh sát Chu cũng có lúc lộ ra dáng vẻ cục cằn như vậy. Nếu không phải là tận mắt chứng kiến ​​thì tôi cũng sẽ không tin."  

 

Thấy lúc này cô vẫn có thể nói đùa được, trong lòng Chu Tiễn Nam cũng nhẹ nhõm hơn một chút.  

 

Đưa tay ra xoa đầu Nam Khuê một cách vô cùng tự nhiên: “Thật đúng là người không tim không phổi, tôi là vì ai mà tức giận, em chẳng lẽ còn không biết hay sao?”  

 

“Tiễn Nam” Nam Khuê trở nên nghiêm túc: “Tuy rằng anh cứ luôn nói là không cần nhưng tôi vẫn muốn hướng anh nói một tiếng cảm ơn. Trong khoảng thời gian này, vẫn may còn có anh.”  

 

"Tôi bệnh, tôi bị kiện, còn tìm được nơi mà Kiến Thành rơi xuống, tôi biết anh vẫn luôn ở đằng sau giúp đỡ tôi, vì tôi mà tốn rất nhiều tâm tư cùng công sức. Tôi vẫn luôn cảm thấy vô cùng có lỗi với anh!"  

 

"Tại sao lại nói như vậy chứ?" Chu Tiễn Nam ôn nhu hỏi.  

 

Nam Khuê nhìn về phía anh, đôi mắt đen của cô phá lệ vô cùng nghiêm túc: "Nếu không phải vì tôi mà bôn ba, có khả năng anh đã sớm có bạn gái, có lẽ cũng đã sớm có gia đình riêng của chính mình, vậy mà tất cả thời gian của nah đều lãng phí hết ở trên người của tôi."  

 

Anh là người con trai duy nhất của nhà họ Chu, tôi biết dì đối với anh vẫn luôn đặt kỳ vọng vô cùng cao, hơn nữa chú đã ra đi, dì rất muốn hướng chú giải thích một chút, mong muốn anh có thể sớm ngày kết hôn sinh con, nhưng mà…."  

 

Nam Khuê cúi đầu: "Tóm lại, tôi đặc biệt cảm thấy có lỗi với anh cùng dì, hai người đối với tôi tốt như vậy nhưng tôi lại luôn phụ lòng của hai người."  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK