Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nam Khuê lắc đầu: "Không có quên gì, chỉ là vừa nãy con có cảm giác như ai đó đang nhìn mình chằm chằm, bầu không khí cũng kì lạ."  

 

Nhưng khi hai người nhìn về phía sau thì ngoài những người phụ nữ có thai đang xếp hàng ra cũng không còn gì khác.  

 

"Có lẽ do dạo này xảy ra nhiều chuyện nên con mẫn cảm hơn!"  

 

Vì không thấy gì nên Nam Khuê cũng chỉ có thể bỏ qua.  

 

Đồng thời cũng tự nhủ bản thân không nên quá mẫn cảm, tâm trạng lạc quan hơn chút.  

 

Xuống thang máy, hai người đi về phía bãi đỗ xe ngầm.  

 

Lúc này Phương Thanh Liên cũng nâng cao cái bụng lớn của mình, từ từ đi theo sau.  

 

Sợ bị hai người phát hiện nên cô ta cũng không dám đi quá gần, chỉ có thể đứng từ xa nhìn.  

 

Xuống đến bãi đỗ xe, Nam Khuê mở cửa xe ra.  

 

Lúc đang định đi vào thì thấy người nào đó ở bên trong, cô kinh ngạc đến mức bịt miệng lại, sau đó dịu dàng cười.  

 

"Sao anh lại ở đây? Không phải nói anh đi làm cho tốt rồi sao?"  

 

Lục Kiến Thành bước xuống xe, nắm lấy tay Nam Khuê: "Anh đã sắp xếp xong hết chuyện của công ty rồi."  

 

"Hơn nữa hôm nay chính là ngày em đi khám thai, anh đã bỏ qua rất nhiều rồi, bây giờ việc duy nhất có thể làm chính là đón em, tạo cho em một bất ngờ."  

 

"Cảm ơn anh, Kiến Thành."  

 

Có lẽ do mang thai nên Nam Khuê bây giờ rất dễ xúc động.  

 

Chỉ hơi cảm động là sẽ rơi nước mắt.  

 

Hơn nữa cô thừa nhận, dù biết anh bận nhưng trong lòng cô vẫn mong rằng anh có thể tham gia những giờ phút như vậy.  

 

Không chỉ có mình cô.  

 

Ngay cả các bé con cũng rất mong chờ đó.  

 

"Dì Chu nói sáng nay em phải rút máu, vẫn chưa ăn cơm, muốn ăn gì, anh đưa em đi ăn."  

 

Nhắc đến ăn, Nam Khuê lập tức cảm thấy có hứng thú, cô nói: "Thật muốn ăn bánh gato."  

 

Nhưng vừa nói xong cô đã lập tức lắc đầu: "A, không, không thể ăn bánh gato được."  

 

"Vì sao không được? Em muốn ăn gì thì chúng ta ăn cái đó."  

 

"Bác sĩ nói lượng đường trong máu của em hơi cao, nói em kiềm chế một chút, nhất định không được ăn những thứ có lượng đường cao."  

 

"Không sao." Lục Kiến Thành nói: "Anh dẫn em đi, nói bà chủ làm cho chúng ta một cái không đường."  

 

"Nhưng không đường ăn không ngon thì sao?" Vẻ mặt Nam Khuê vô cùng hoài nghi.  

 

"Chỉ nhạt chút thôi, nhưng vẫn có thể khiến em đỡ thèm, chờ bé con chào đời, em muốn ăn bánh gato thế nào cũng được."  

 

Nam Khuê vui vẻ gật đầu.  

 

Hai người nhanh chóng lên xe rời đi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK