Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tất cả sự tức giận trong lòng đều biến thành mây khói khi nghe thấy cô nói hai chữ "chia tay".  

 

Anh tiến lên, trực tiếp ôm Nam Khuê vào lòng.  

 

Đầu anh vùi vào cổ cô, nói với cô bằng giọng dịu dàng nhất: "Là anh quá xúc động, anh không nên ép buộc em nghỉ ngơi, nếu như em xác định mình có thể đi làm thì chúng ta không xin nghỉ, anh đưa em đi."  

 

"Được, nhưng tự em đi là được rồi."  

 

Thật ra cô còn có rất nhiều lời muốn nói.   

 

Nhưng nghĩ đến chuyện sắp đến giờ vào làm, cô muốn đi làm hơn.  

 

Về phần chuyện của bọn họ, tan làm vẫn còn thời gian, họ sẽ từ từ nói chuyện.  

 

Nam Khuê nói mình đi làm là thật sự đi làm.  

 

Lục Kiến Thành muốn đưa cô đi, nhưng thấy cô vẫn không đồng ý, hơn nữa thái độ còn vô cùng cương quyết, anh không dám ép buộc, chỉ có thể đỗ xe ở bên cạnh chờ với cô.  

 

Nam Khuê đi lên trước một bước, anh cũng đi xe lên trước một chút.  

 

Nhưng chỗ này thật sự không dễ bắt xe.  

 

Nam Khuê đợi một lúc lâu, kết quả không có chiếc xe nào đi qua.  

 

Lục Kiến Thành dừng xe lại trước mặt cô, sau đó hạ cửa kính xuống: "Sắp muộn rồi, anh đưa em đi."  

 

Nam Khuê lắc đầu: "Tự anh đi trước đi, em vẫn kịp."  

 

Cô nghĩ gì đó rồi lại nói: "Không phải gần đây anh rất bận sao? Anh cứ đi bận công việc của mình trước đi."  

 

Công việc bận rộn?  

 

Nghĩ đến mấy chữ này, trái tim Nam Khuê cảm thấy đau đớn, khóe miệng cũng nâng lên thành một nụ cười khổ.  

 

Trước kia có người từng nói, "công việc bận rộn" trong miệng đàn ông đều là lấy cớ, có thể bận rộn đến mức nào chứ?  

 

Có thể bận đến mức mấy ngày đều biến mất tăm mất tích sao?  

 

Ngay cả một cuộc gọi, một cái tin cũng không có?  

 

Trừ phi anh ấy không muốn liên lạc với bạn mà thôi.  

 

Khi đó cô luôn cảm thấy lời này là nói quá, ai không có lúc bận rộn chứ?  

 

Cho nên cô cũng luôn tin tưởng anh, không chút nghi ngờ anh.  

 

Anh nói anh bận công việc, cô rất rộng lượng để anh đi, chưa từng nghi ngờ.  

 

Bây giờ mới biết, "công việc bận rộn" mà anh nói chỉ là ra nước ngoài chăm sóc cho một người phụ nữ khác mà thôi.  

 

Mà người phụ nữ đó lại là Phương Thanh Liên.  

 

Đồ ngốc từ trước đến nay vẫn chỉ có mình cô mà thôi.  

 

Nhưng người có tính cách đơn giản thì sẽ bị lừa gạt sao?  

 

Lúc này xe của Lâm Niệm Sơ dừng bên cạnh Nam Khuê.  

 

Nhìn thấy cô ấy, Nam Khuê lập tức lên xe.  

 

Sau khi lên xe, Lâm Niệm Sơ nhìn gương chiếu hậu mấy lần mới chắc chắn xe luôn đi theo nãy giờ là xe của Lục Kiến Thành.  

 

Cô ấy nhìn Nam Khuê đang vô cùng yên lặng, vừa nhìn đã hiểu: "Cãi nhau với anh ta sao?"  

 

"Không có." Nam Khuê nói.  

 

Lâm Niệm Sơ: "..."  

 

Dáng vẻ này của hai người nhìn kiểu gì cũng ra cãi nhau rất to đấy có được không hả?  

 

Đúng lúc cô ấy đang cảm thấy khó hiểu thì Nam Khuê đã nói: "Là sắp chia tay."  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK