Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nửa tiếng sau, người đàn ông một tay lái xe một tay gọi điện thoại: “Đã hoàn thành nhiệm vụ.”  

 

“Tốt.”  

 

Lúc Đông Họa tỉnh lại, cô ấy cảm thấy đau đầu vô cùng.  

 

Cô ấy vừa muốn duỗi tay ra sờ đầu thì lập tức phát hiện hai tay đã bị trói lại rồi, căn bản không cử động được.  

 

Lúc này cô ấy mới mở to mắt ra nhìn xung quanh một vòng.  

 

Trước mắt cô ấy là một biệt thự nguy nga lộng lẫy.  

 

Đã xảy ra chuyện gì?  

 

Sao cô lại ở đây?  

 

Khuê Khuê đâu rồi?  

 

Ra sức vùng vẫy hai tay, lúc này Đông Họa mới phát hiện là hai tay của cô và hai tay của Khuê Khuê bị trói với nhau, hai người đang lưng đối lưng với nhau.  

 

Cô ấy đã tỉnh rồi, nhưng Khuê Khuê vẫn còn đang hôn mê.  

 

“Khuê Khuê, tỉnh lại đi.”  

 

Bởi vì không thể dùng tay nên Đông Họa chỉ có thể nâng cao âm lượng để hét gọi.  

 

Nhưng không có phản ứng gì.  

 

Đông Họa lo lắng, cô ấy chỉ có thể cố gắng dùng tay thúc vào sau lưng Nam Khuê, đồng thời ra sức hét lớn: “Tỉnh lại đi, Khuê Khuê, nhanh tỉnh lại.”  

 

Sau nhiều lần cố gắng, Nam Khuê cuối cùng cũng đã tỉnh lại rồi.  

 

Cô cũng giống như Đông Họa, vừa mới mở mắt ra, thứ đập vào mắt đã là biệt thự xa hoa.  

 

“Họa Họa, có chuyện gì vậy? Chúng ta đang ở đâu vậy?”  

 

Nam khuê nói xong thì phát hiện hai tay của mình đã bị trói lại.  

 

“Khuê Khuê, cậu sao rồi? Có chỗ nào không khỏe không?” Đông Họa lo lắng về tình hình sức khỏe của cô nhất.  

 

“Đầu có hơi đau!”  

 

“Bụng thì sao, có đau không? Trên người có bị chảy máu không.”  

 

Cô ấy rất sợ Khuê Khuê sẽ đột nhiên sinh sớm ở chỗ này.  

 

Dù sao đứa bé cũng đã đủ tháng rồi nên có thể sinh ra bất cứ lúc nào.  

 

“Không đau, cảm thấy vẫn ổn.”  

 

Nghe thấy được câu trả lời này của Nam Khuê, Đông Họa lúc này mới thở phào một hơi.  

 

“Khuê Khuê, nếu như mình đoán không sai thì chúng ta.”  

 

Nam Khuê và cô ấy đồng thanh nói ra câu phía sau: “Bị bắt cóc rồi, đúng không?”  

 

Đông Họa gật đầu: “Ừm.”  

 

Nam Khuê vô cùng áy náy: “Xin lỗi Họa Họa, lần này chắc chắn là mình đã làm liên lụy đến cậu, nếu như mình không bảo cậu đến thì cậu đã không bị như thế này rồi.”  



“Cậu nói gì vậy? Hơn nữa, sao cậu biết là bọn họ chắc chắn đến vì cậu? Lỡ như bọn họ đến vì mình, là mình đã liên lụy cậu thì sao?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK