Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Niệm Niệm, nếu như một mình cậu ở bên ngoài quá cô đơn thì hãy quay về đi, Tư Mặc và Niệm Khanh đều rất nhớ cậu, có hai đứa ở bên cạnh cậu nhất định sẽ vui vẻ hơn đấy.”  

 

“Được, nếu như có một ngày tớ mệt rồi, tớ nhất định sẽ quay về.”  

 

“Ừm, tớ luôn đợi cậu.”  

 

Tắt điện thoại, Nam Khuê vẫn rất lo lắng trong lòng.  

 

Mười giờ tối, sau khi đứa hai đứa bé lên giường đi ngủ, Nam Khuê mới phát hiện Lục Kiến Thành vẫn luôn không về phòng.  

 

Lúc đó, hai người vì chuyện của Hoắc Ti Yến nên đã cãi nhau.  

 

Cô vốn dĩ còn tưởng rằng người nào đó sẽ đến dỗ dành cô.  

 

Kết quả đợi tới đi lui, đợi đến khi hai đứa con đều đi ngủ hết rồi vẫn không thấy bóng dáng anh đâu.  

 

Lại nhìn vào điện thoại, vậy mà đến một cuộc điện thoại, một tin nhắn Wechat cũng không có.  

 

Nói không buồn thì là giả.  

 

Con gái mà, kiểu gì cũng có chút ngang bướng.  

 

Cho dù đã là vợ là chồng rồi nhưng trong lòng vẫn hi vọng được yêu thương chứ.  

 

Nằm trên giường, Nam Khuê xem điện thoại chờ Lục Kiến Thành về.  

 

Kết quả chờ đến hơn mười một giờ cũng không thấy đâu.  

 

Lại đợi thêm mười phút nữa, Nam Khuê đã không còn kiên nhẫn nữa rồi, cô cũng chẳng muốn đợi tiếp nữa.  

 

Bỏ đi, nam nữ bình đẳng, vợ chồng bình đẳng.  

 

Anh không đến dỗ cô, vậy thì cô chủ động đi làm hòa vậy!  

 

Thế là Nam Khuê khoác một chiếc áo mỏng rồi đi đến thư phòng.  

 

Kết quả, khi cô mở cửa thư phòng ra thì phát hiện bên trong tối om, trên ghế trống rỗng, làm gì có ai?   

 

Mở điện thoại ra, Nam Khuê trực tiếp gọi thẳng cho anh luôn.  

 

Một bên khác, Lục Kiến Thành đang ở bên cạnh Hoắc Ti Yến đang say khướt.  

 

Nhìn thấy Nam Khuê gọi tới, trong lòng anh lại vừa vội vã vừa lo lắng.  

 

“Bà xã!” Biết bản thân đuối lý nên ngữ khí của Lục Kiến Thành vô cùng dịu dàng.  

 

“Anh không ở nhà sao? Em không thấy anh ở trong thư phòng.”  

 

“Anh có chút việc gấp, bà xã em đừng lo lắng, anh sẽ về ngay đây.”  

 

Cúp máy, Lục Kiến Thành lại gọi điện thoại thúc giục tài xế.  

 

Anh cũng đã uống rượu rồi nên không thể lái xe được.  

 

Tài xế cuối cùng cũng đã đến rồi, anh đỡ Hoắc Ti Yến về đến nhà họ Hoắc, tự mình giao tận tay anh ấy cho mẹ Hoắc, sau đó mới yên tâm mà rời đi.  

 

Anh đã ở quán bar cả một đêm, cộng thêm việc uống không ít rượu với Hoắc Ti Yến nên khiến cho cơ thể anh đầy mùi rượu.  

 

Thế nên, anh ở tầng một tắm rửa.   

 

Anh tắm đến khi trên người không còn mùi rượu nữa thì mới lên lầu, quay về phòng ngủ.  

 

Đèn trong phòng ngủ đã tắt rồi, chỉ còn ánh sáng vàng mờ mờ phát ra từ chiếc đèn tường chiếu sáng cho cả căn phòng mà thôi.  



Vì để không làm phiền giấc ngủ của cô, Lục kiến Thành di chuyển rất nhẹ nhàng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK