Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Nam Khuê nói xong, lại phát hiện Lục Kiến Thành đang bình tĩnh nhìn cô.        

 

Đột nhiên, Lục Kiến Thành đưa một chân lên xe, nhanh chóng đi vào.        

 

Nam Khuê còn chưa kịp phản ứng, hai tay anh đã nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, khi cúi đầu xuống, môi anh dùng sức ấn lên trán cô.        

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

Anh thực sự dùng sức rất mạnh.        

 

Hơn nữa, Nam Khuê phát hiện tim anh còn đập rất nhanh.        

 

Quả thật, trong lòng Lục Kiến Thành vô cùng kích động, hốc mắt càng nóng.  

 

"Khuê Khuê, em biết không? Em của hiện tại, khiến anh rất cảm động."   

 

“Cảm ơn sự tin tưởng của em, cũng cảm ơn em đã hiểu, cưới được người vợ như thế, anh còn đòi hỏi gì nữa."        

 

Vừa rồi, sở dĩ anh không lên xe, chính là vì do dự không biết nên mở lời với cô như thế nào.        

 

Anh sợ cô để ý, cũng sợ cô lo lắng.       

 

Vì vậy, anh vẫn luôn do dự.        

 

Không ngờ rằng, còn chưa đợi anh mở lời, Khuê Khuê của anh đã giành mở lời trước rồi.  

 

Hơn nữa, những lời cô nói, từng câu từng chữ, tất cả đều là những lời khiến anh bất ngờ.  

 

“Tư Vũ và anh lớn lên cùng nhau, tình cảm mười mấy năm, giờ cô ấy đã tác thành cho ta, ông nội Lâm lại còn cứu nhà họ Lục khỏi nguy kịch, cô ấy có ơn với chúng ta."        

 

"Hiện tại ông nội Lâm lão đã nguy kịch, nếu như em còn ghen, vậy thì em cũng không phải người rồi."        

 

"Huống chi, cô ấy dám để anh với thân phận là anh trai dắt cô ấy ở hôn lễ, vậy em còn lo lắng gì nữa?"        

 

"Mau đi đi, lúc này nếu như có thể nhìn thấy anh, trái tim cô ấy nhất định sẽ được an ủi rất nhiều."        

 

"Khuê Khuê, cảm ơn em, cho dù có muộn thế nào, anh cũng sẽ trở về."        

 

Lục Kiến Thành nói xong, liền bước lên một chiếc xe khác.   

 

Hôm nay, Nam Khuê ngay cả ngủ trưa cũng không còn tâm tư ngủ.        

 

Mãi đến hơn bảy giờ tối, cô nhận được điện thoại của Lục Kiến Thâm, nói ông nội Lâm đã tỉnh lại, trạng thái nhìn qua cũng không tệ lắm.        

 

Nam Khuê mới thở phào và ăn chút cơm.        

 

Thực sự là quá buồn ngủ, vì vậy cô đã đi ngủ sau khi tắm.        

 

Cũng không nhớ rõ đã ngủ bao lâu, mơ mơ màng màng, cảm giác giống như có người đang gọi cô.        

 

"Khuê Khuê..."        

 

"Khuê Khuê, tỉnh dậy đi..."        

 

Lục Kiến Thành đúng là đang gọi Nam Khuê.        

 

Chỉ là thấy cô ngủ say, nên anh không dám lớn tiếng gọi cô.        



Gọi liên tiếp vài tiếng, Nam Khuê cuối cùng cũng nghe thấy, chậm rãi mở mắt ra. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK