Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đồng thời khó khăn căn dặn bằng giọng khàn khàn: "Nếu như, nếu như chỉ cứu được một người, thì dù thế nào cũng xin hãy cứu lấy vợ tôi."  

 

"Yên tâm đi, hiện tại chúng tôi cũng đang ưu tiên bảo vệ người mẹ."  

 

"Cảm ơn!"  

 

Tiếp đến chính là chờ đợi trong dày vò.  

 

Từng phút từng giây đều trở thành cực hình.  

 

Lục Kiến Thành ở bên ngoài phòng mổ, hai con ngươi nhìn chằm chằm về phía trước, ngay cả mắt cũng không dám chớp, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc phòng mổ mở cửa.  

 

Qua mấy phút sau, Lục Minh Bác chạy đến.  

 

"Khuê Khuê sao rồi?"  

 

“Con không biết, vào cũng được một lúc rồi.” Lục Kiến Thành nói thật.  

 

Lục Minh Bác biết trong lòng anh đang lo lắng, ông chỉ có thể vỗ vai anh, nhẹ nhàng an ủi: "Những lúc như thế này, chúng ta càng phải có lòng tin."  

 

"Càng phải tin tưởng Khuê Khuê, tin tưởng con bé sẽ không có việc gì, sẽ không bỏ rơi đứa bé vừa mới ra đời, sẽ không bỏ rơi Niệm Khanh và Tư Mặc, cũng sẽ không bỏ rơi con."  

 

Lục Kiến Thành ngẩng đầu nhìn Lục Minh Bác, khuôn mặt anh tái nhợt đến đáng sợ, chỉ có đôi mắt kia là đen láy và sâu thẳm.  

 

"Cha, cha nói đúng, con phải tin tưởng cô ấy."  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

Lại qua mười mấy phút, đột nhiên, Lục Kiến Thành ở bên ngoài phòng phẫu thuật nghe thấy một tiếng "Oa".  

 

Ngay sau đó tiếng khóc càng vang dội hơn.  

 

“Đứa bé ra rồi.” Lục Minh Bác kêu lên.  

 

Vừa dứt lời, y tá liền ôm đứa bé đi tới.  

 

Lục Kiến Thành lập tức hỏi: "Vợ tôi đâu? Cô ấy thế nào rồi?"  

 

Y tá đưa đứa bé vào trong lồng ngực anh, rồi mới mở miệng: "Đứa bé vừa mới sinh, sản phụ vẫn còn đang khâu vết thương. Tiếp theo thì phải đợi theo dõi."  

 

“Đã thoát khỏi nguy hiểm rồi sao?” Lục Kiến Thành tràn ngập chờ mong, hỏi.  

 

"Hiện tại rất khó nói, cần phải quan sát thêm."  

 

Đúng lúc này, một người khác đi tới, đau lòng nói: "Sản phụ xuất hiện xuất huyết nhiều, tình hình không mấy khả quan. Người nhà nên chuẩn bị tâm lý đi."  

 

Lục Kiến Thành quả thực không thể tin được những gì mình nghe thấy.  

 

Hai mắt anh tối sầm, nếu Lục Minh Bác không kịp thời đỡ, có lẽ anh và đứa bé trong lòng đều ngã xuống đất.  

 

"Kiến Thành, kiên trì lên."  

 

"Nếu như con cũng ngã gục, thì Khuê Khuê phải làm sao bây giờ?"  

 

Một câu đã khiến người trong mộng bừng tỉnh, ánh mắt Lục Kiến Thành bỗng trở nên kiên định.  

 

Anh cúi đầu, mãi cho đến lúc này mới nhìn lướt qua đứa trẻ đang nằm trong khăn.  

 

Có lẽ cảm nhận được mẹ gặp nguy hiểm, đứa bé đột nhiên kêu khóc dữ dội.  



"Oa…oa…" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK