Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả ngoại viện này, không ai là đối thủ của hắn ta!

Ngay cả so với nội viện, hắn ta cũng đã vượt xa sáu mươi bảy mươi phần trăm số võ giả trong đó!

Còn Diệp Ca thì sao?

Mọi người đã tận mắt chứng kiến cảnh Hồ Ngạo chiến đấu với hắn, cuối cùng Hồ Ngạo đã thua.

Hắn mạnh hơn Hồ Ngạo!

Hai người bọn họ, đối mặt với một quyền của Trần Bát Hoang, thậm chí còn không có thời gian để phản kháng, đánh lại, hay la hét.

Một kẻ bị phân xác, một kẻ trực tiếp hóa thành sương máu!

Vậy…Trần Bát Hoang mạnh đến mức nào?

Bọn họ thực sự không dám tưởng tượng!

Trần Bát Hoang thực sự chỉ là võ giả Linh Căn kỳ sao?

Đối mặt với câu hỏi của Trần Đức, sắc mặt của Tử Vân Tử trắng bệch, ông ta vốn là người có tiên phong đạo cốt, cao cao tại thượng, nhưng hiện tại lại trông thảm hại vô cùng!

“Này, lão già kia, sao ông không nói gì?”, Trần Đức đương nhiên biết Tử Vân Tử. Khi còn ở Vân Bắc, Trần Nguyên Bình đã đưa cho Trần Đức tất cả tư liệu liên quan đến học viện Vô Song và giới thiệu với anh những người nối bật. Viện trướng ngoại viện Tử Vân Tử, viện trưởng nội viện Tôn Công Hằng, bao gồm mười đệ tử mạnh nhất của nội viện, cũng như một số đệ tử có thực lực xuất chúng vô song.

Chẳng hạn như Lảm Cống, xếp thứ hai trong thế hệ

trẻ của học viện Vô Song, chỉ đứng sau Âu Dã Tư Linh, binh khí chính là đao, cảnh giới Linh Hải kỳ đỉnh phong, Lục Tử Ngang xếp thứ ba, thứ tư là Diệp Mặc Trần…

Những người này đều là người nổi bật trong nội viện. Cảnh giới của bọn họ đều ở Linh Hải kỳ đỉnh phong. Bây giờ thực lực của bọn họ đã không thể dùng cảnh giới đế đánh giá, sâu không đo được.

Ngoại hình, thõng tin, tuối tác… của những người này đều được Trần Đức khắc ghi trong tâm trí.

Ngoài những người này ra, còn có một sổ cường giả mạnh nhất trong Vô Song Môn, được gọi là thái thượng trưởng lão, Trần Đức đều nhi nhớ tất thảy.

“Khụ…”

Trước câu hỏi của Trần Đức, khuôn mặt của Tử Vân Tử đỏ bừng, õng ta sợ đến nỗi không nói nẽn lời. Trần Đức cũng không cho ông ta thời gian lẽn tiếng, bóng dáng anh đột ngột lao đi như mãnh hổ, giáng vào mặt Cung Bất Phàm đứng bên cạnh ông ta một tát.

Cung Bất Phàm ngất xỉu ngay tại chỗ!

Trần Đức không giết ông ta, từ trước đến nay anh luôn phân rõ ân oán. Giết Hồ Ngạo là vì hắn ta muốn giết Hà Đồn, Đàm Thu và những người khác. Giết Diệp Ca cũng là vì hắn tự nhận chính hắn đã đánh Kỳ Hàn bất tỉnh nhân sự, là do hắn tự gây nên.

“Lão già kia, lúc tôi mới đến, hình như nghe ông nói, tôi không có tư cách so với Cố Tinh Hoa?”, Trần Đức dừng lại, ánh mắt sắc bén quét về phía Tử Vân

Tử.

Phịch!

Cùng lúc đó, Tử Vân Tử trực tiếp quỳ xuống, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi: ông ta không dám không quỳ!

Trần Bát Hoang quá tàn nhẫn!

Vừa mới đến liền giết chết Diệp Ca và Hồ Ngạo, thủ đoạn tàn nhẫn như vậy quả thực khiến ông ta khiếp sợ tột cùng, cho dù là viện trưởng ngoại viện, ông ta cũng thực sự kinh hãi!

Ông ta sợ Trần Bát Hoang sẽ giết ông ta luôn một thể!

“Cậu…cậu Trần, là tôi có mắt như mù, Cố Tinh Hoa…không đủ tư cách so với cậu!”

Câu này của Tử Vân Tử thực sự xuất phát tự đáy lòng, Trần Bát Hoang chỉ ra tay trong thời gian ngắn, việc so sánh thực lực giữa hai người này đã quá rõ ràng. ít nhất, Cố Tinh Hoa không có khả năng đồng thời giết chết Diệp Ca và Hồ Ngạo trong vài giây!

Ngay khi ông ta quỳ xuống, sâc mặt của những đệ tử xung quanh lại tiếp tục thay đổi!

Viện trưởng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK