“Anh Bát Hoang, thế nào, nhìn thấy tôi có phải là rất ngạc nhiên không?”, Hồng Y đi về phía Trần Đức, nháy mắt tinh nghịch. So với thân phận nữ sát thủ và nữ lính đánh thuẽ trước đây, cô ta dường như đã thay đổi thành một người khác, ngoại trừ cách ăn mặc thì khí chất khác hẳn.
Gặp lại Trần Bát Hoang, Hồng Y cảm thấy như đã cách mấy đời, khoé mắt mờ sương. Hiện tại cô ta đã trở về nhà, thân phận và thực lực đã khôi phục như trước, nhưng trong suốt khoảng thời gian đó cô ta chưa bao giờ quên người đàn ông từng là chủ
nhân của mình.
“Tên nhóc nhà cậu có diêm phúc thật đấy, từ khi nào lại có thế quen biết một cô gái như này, cô ta không đơn giản chút nào”, trong thức hải, giọng nói của Linh Lung có chút kinh ngạc, cô ta là một người phụ nữ cũng có chút ghen tị với vận đào hoa của Trần Bát Hoang rồi.
Rất rõ ràng,
Cô gái Hồng Y kia thích Trần Đức,
Ánh mắt cỏ ta nhìn Trần Bát Hoang giống như nhìn thần tượng, trong đôi mắt trong veo tràn đầy sùng bái và yêu mến rất rõ ràng, không có bất kỳ che giấu nào.
Hơn nữa,
Còn gọi Trần Bát Hoang là ‘anh Bát Hoang’!
“Không đơn giản, thế nào mà không đơn giản?”, Trần Đức hỏi, Hồng Y được Linh Lung dùng ba chữ ‘không đơn giản’ đế đánh giá, anh rất kinh ngạc.
Phải biết rằng,
Linh Lung có thể chưa từng đánh giá cao anh như vậy.
“Chỉ cần biết không có ích lợi với anh, tóm lại là không đơn giản, trừ phi bản thản cỏ ta tự bại lộ thản phận, nếu không thì anh đừng biết còn tốt hơn”, hiển nhiên Lỉnh Lung không muốn nói.
“Được rồi!”
Trần Đức bất đắc dĩ, anh cũng hết cách với Linh Lung, vậy nên không tiếp tục truy hỏi nữa, mà anh
nói với Hồng Y: “Là ngoài dự liệu, không ngờ… thật sự không ngờ…”
“Không ngờ tôi có thế đến thành Thông Thiên?”, Hồng Y chớp đôi mẳt to, hàng lông mi dài theo mí mắt khẽ chuyến động, cực kỳ xinh đẹp.
“tr.
Trần Đức gật đầu,
Hồng Y…
Chính là người anh quen ở địa cầu!
Anh thật sự không ngờ ở địa cầu ngoại trừ anh lại còn có người có thể đến thành Thông Thiên.
Càng không ngờ người này lại là Hồng Y.
Hầu gái ngày trước của anh.
“Nơi nhỏ bé như thành Thông Thiên này đương nhiên tôi có thể tới rồi, hơn nữa muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, người ta nghe nói anh ở đây nên mới đặc biệt chạy qua đây”, Hồng Y nói,
“Anh Bát Hoang, lần sát hạch này anh nhất định phải phá kỷ lục, nếu không năm cân Tử Linh Thạch của cô đây mất oan đó!”
‘Tôi sẽ cố gắng hết sức”, Trần Đức vân vê chóp
mũi.
‘Tôi tin anh mà”, Hồng Y rất có lòng tin với Trần Bát Hoang, nói thật, trong thời gian mấy tháng, Trần Bát Hoang có thế từ một tông sư địa cầu cho đến giờ đạt đến địa tôn giả, đây chính là người có tốc độ nhanh nhất trong số những người cô ta đã gặp!
Nói xong, cỏ ta nhìn về phía Hoa Linh Vy, bổ sung thêm: “Người ta có giá trị gấp hơn mười lần cô, cô nhất định phải cố gắng lên”.