Theo chỉ thị của Thiên Yêu Hoàng,
Một bước nhảy ra!
Một bước này chỉ vừa đủ lên bờ!
Cùng giây đó, thú hư vô lặn xuống nước, biến mất tăm.
Trần Đức đứng trên bờ, chờ đợi chỉ thị tiến một bước.
Lão Yêu Hoàng hơi suy tư nói: “Đi về phía trước mười bước, lùi về phía sau ba bước, lại đi về bên trái năm bước, tiếp tục sang phải một bước, lùi sau ba bước, tiến trước bảy bước…”
“Xỉn hỏi, tống cộng đi bao nhiêu bước?”, Trần Đức theo bản năng tiếp lời, nghĩ đến một vài đề toán ở địa cầu,
Lời vừa dứt,
Không khỏi ho khan, dựa theo lời Thiên Yẻu Hoàng nói, từ từ tiến về phía trước.
Trần Đức đi về phía trước,
Trái phải trên dưới, số đường đi rất phức tạp, có điều nhìn thì giống như rất lâu mới có thế tiến một bước, nhưng mổi lần đến một giao điểm nào đó, như đạp lên trận văn, trong nháy mât tiến về phía trước hàng trăm kilomet.
Đây là trận pháp ba trăm ngàn năm trước Thiên Yêu Hoàng đã đế lại!
Hơn nữa,
Còn là tự nghĩ ra!
Trong thiên hạ, trừ phi ông ta tự mình đến, hoặc có chỉ đạo ngay tại đảy của ỏng ta, bằng không chắng ai có thế đi về phía trước!
Huống chỉ,
Nhược Thủy và Huyết Vụ chỉ là hai thử thách đầu tiên, phía sau hai loại này còn có chín mươi bảy loại nữa!
Chín mươi chín tầng cửa ải, tầng này còn khó hơn tầng kia!
Chín mươi chín cách, luôn có một cách giết chết bạn!
“Năm đó đồ bổn Yêu Hoàng để lại vốn dĩ là con đường lui cho bản thân, hy vọng tương lai khi đi vào đường cùng có thế dùng đến, ai ngờ thoáng một cái đã ba trăm ngàn năm”, lão Yêu Hoàng xúc động thốn thức, bãi bế nương dâu, năm tháng như thoi đưa, ba trăm ngàn năm qua, Đại Thiên Thế Giới đã thay đối rất rất nhiều, bất luận là dáng vẻ hay con đường tu hành, tất cả đều biến hóa động trời.
Có một vài thứ xoay chuyến theo thời gian trở nên ngày càng tân tiến, ngày càng mạnh, nhưtrận pháp, pháp bảo, v.v…, mà có thứ lạỉ hoàn toàn mất đi truyền thừa, yếu hơn đời trước, như công pháp, võ kỹ, thần thông.
“Không ngờ đến đây một lần nữa đã là ba trăm ngàn năm”, tâm tình lão Yêu Hoàng có chút xúc động, nhớ ban đầu khi ông ta đến đây, mặc dù vật cưỡi là chủ của Thiên Tâm Ấn Ký, nhưng cũng là vua tộc Yêu, hào hoa phong nhã, kiêu ngạo biết bao.
Mà nay,
Đã bị nhốt trong tượng đồng ba trăm ngàn năm!
Ba trăm ngàn năm qua,
Không lúc nào ông ta không nghĩ thoát khỏi tượng đồng,
Hôm nay,
Cuối cùng sắp thoát rồi!
Ông ta có chút kích động!
Đồng thời,
Cũng biết rõ một khi Trần Đức kích hoạt Thiên Tâm Ấn Ký, thứ anh đối mặt sẽ là loại gặp gỡ nào,
Đến lúc đó, không chỉ là Trần Nguyên Vũ của nhà họ Trần,
Mà trên đời đều là địch!
“Đi về trước mười sáu bước, phía sau mười bảy bước…”
Thiên Yêu Hoàng tiếp tục chỉ đạo Trần Đức tiến về vào,
Năm canh giờ sau,