Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhiều người đã chấp nhận sự thực Hiên Viên Anh Hùng đã qua đời, huống hồ, vì đế tránh dẫn đến rắc rối không cần thiết, khi Trần Đức đến đây là ban đêm.

“Ban đầu có lẽ ông không nên cứu tôi”, đến trước mộ, Trần Đức đứng ngấn ngơ, nhớ lại cuộc chiến ngày xưa, anh với sức khỏe suy yếu, già nua, hơi bừng tỉnh, tự lấm bẩm.

“Có cứu anh hay không, ỏng ấy đều phải chết”.

Aỉ ngờ, Trần Đức vừa dứt lờỉ, bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Sau đó, không biết từ lúc nào, một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trong màn đêm.

ở ngay chỗ không xa phía trước

anh.

‘Trần Bát Hoang, cuối cùng anh cũng chịu xuất hiện rồi”, cùng với giọng nói đến gần, bóng hình xinh đẹp cũng đi đến, cuổi cùng Trần Đức cũng nhìn rõ cỏ ta.

“Thanh… Thanh Vũ…”, Trần Đức ngấn người.

Không ngờ, người đến lại là Ưng Thanh Vũ.

Dưới ánh trăng sáng, Ưng Thanh Vũ mặc áo xanh váy dài, mái tóc uốn xoăn cuộn sóng đế buông phía sau.

Mười một năm trôi qua, cỏ ta trường thành hơn rất nhiều, không còn là cô gái mười mấy tuổi buộc tóc đuôi gà ngày xưa nữa, mà là nữ hoàng nước Vạn Thánh, thân phận cao quý, đứng trên đỉnh của thế giới đại thiên, khuôn mặt có vài phần thanh lạnh và kiêu ngạo, bước đi trên không như sen nở, như tiên giáng trần.

‘Thật trùng hợp, không ngờ cô cũng ở đây”, Trần Đức cười nói, cho dù đối phương là nữ hoàng Vạn Thánh, anh chỉ là người phàm, nhưng vẫn giữ đúng mực, thái độ tự nhiên.

Nhớ mười một năm trước, anh và ưng Thanh Vũ đã từng có cuộc hẹn ba năm.

Ba năm sau, cô ta sẽ tìm Trần Đức, cât đứt nhân duyên giữa hai người.

Hôm nay, anh vẩn nhớ rõ câu đó của ưng Thanh Vũ.

*Cập nhật chương mới nhất tại tamlinh247.com.vn

“Muốn làm người đàn ông của tôi thì phải mạnh hơn tôi”.

Bây giờ xem ra, mười một năm trôi qua, Trần Đức không những không mạnh hơn cô ta, ngược lại khoảng cách giữa hai người càng lúc càng xa, Ưng Thanh Vũ đã rất cường mạnh, thâm sâu khó lường, còn anh thì sao? Ngay cả nguyên khí mà anh cũng không thế hấp thụ.

Mười một năm như một gỉấc mộng.

Chỉ là Trần Đức không ngờ, anh biến thành bộ dạng như hiện giờ mà Ưng Thanh Vũ vẫn nhận ra anh ngay lập tức, điều này khiến anh khá bất ngờ, phải biết rằng, nếu đối lại là bản thản mười một năm trước, nhìn thấy bản thân hiện tại, cũng chắc chắn không nhận ra đấy?

“Trùng hợp?”

ưng Thanh Vũ khẽ động đôi môi, đứng trong gió, khuôn mặt vần thanh lạnh: ‘Thếgian này đâu có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, tôi đã ở đây đợi anh mười một năm, mười một năm nay, chưa từng rời khỏi một bước, quả nhiên anh không khiến tôi thất vọng, anh đã đến”.

Mười một năm, không rời nửa bước, chờ đợi ớ đây?

Trần Đức ngạc nhiên, có chút khó tin!

Phải biết rằng, ưng Thanh Vũ là nữ hoàng nước Vạn Thánh, chí cao vô thượng, sớm đã không phải là cô gái nhỏ ngày xưa, cô ta lại ớ đây đợi anh mười một năm?

Chờ đợi mười một năm, phải nghị lực và cô đơn thế nào chứ?

Phải biết rằng, chờ đợi khác với tu luyện, bế quan, ưng Thanh Vũ có thế lập tức nhận ra Trần Đức, chắc chắn cô ta đều quan sát, cảm nhận tí mỉ mỏi một người đến đây.

Mười một năm, số người đến đây, khỏng phải mười triệu người thì cũng phải mấy triệu người chứ?

“Đúng là anh thay đổi rất nhiều, chẳng trách những năm nay không có ai tìm được anh”, cảm nhận tình trạng của Trần Đức, đằng sau vẻ mặt bình tĩnh của Ưng Thanh Vũ, vẫn có chút kinh ngạc, dù sao, so với Trần Đức tư thế oai hùng như giết thần mười một năm trước, anh thực sự thay đổi quá lớn, rất khó để người ta tin.

Mặc dù Ưng Thanh Vũ từng nghĩ ra các kiểu trạng thái của Trần Đức, nhưng vẫn không ngờ anh sẽ thành thế này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK