“Phải!”, Bàn Khai tạm thời không đế ý tới Bàn
Chiến, mang theo sát khí nói: “Là tao nói!”
“Tao còn nghe nói mày từng là đệ tử của Cố Lục Đạo, sư tôn của tao, hồi đó còn tùng đánh lén ông ấy, đúng không?”, Trần Đức lại hỏi tiếp.
“Đúng vậy, cũng là tao”, Bàn Khai không kiêng nể gì, hắn ta đã quan sát Trần Đức rất lâu, mặc dù không thể nhìn ra cảnh giới của Trần Đức, nhưng hắn ta hoàn toàn không cần lo lắng: “Lẽ nào mày muốn báo thù cho ông ta, thanh lý môn hộ sao?”
Trần Đức khẽ gật đầu: “Cố Lục Đạo hiện giờ là sư tôn của tao, tao giúp ông ấy báo thù cũng là chuyện bình thường”.
“Hơn nữa, con người của tao có một ƯU điếm đó là lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, nếu mày đã muốn bị thương, chảy máu, tao có thể đánh mày giống như em trai của mày, miễn cưỡng làm thỏa mãn mày”.
“Chỉ dựa vào mày? Ha ha, vẫn là câu đó, Bàn Khai tao nhường mày một tay, cộng thêm năm mươi phần trăm thực lực, nếu mày có thể làm hại đến một sợ lông của tao, coi như tao thua!”, Bàn Khai cười bỡn cợt tàn nhần, tên nhãi này quá ngông cuồng!
Lát nữa sẽ đế hân biết kết cục cúa việc kiêu ngạo!_____________________________________________
“ồ!’
Trần Đức bình tĩnh gật đầu, đúng lúc này lại thấy anh hành động!
Trong lúc cơ thể chuyến động, kiếm Long Ngâm đột nhiên xuất hiện trong tay, mang theo ánh sáng chói lọi, bất ngờ quét về phía Bàn Khai!
Những nơi lưỡi kiếm xẹt qua, không gian nứt toác sụp đổ, sát ý đột nhiên bộc phát, tiếng kiếm leng keng vang lên như âm thanh ma quỷ bẻn tai.
Một cổ kiếm ý vô hình mạnh mẽ lấy Trần Đức làm trung tâm lan ra khắp mọi hướng. Tinh huống thay đổi bất ngờ, kiếm trong tay những người luyện kiếm không khỏi run lên.
Kiếm ý vô song mạnh mẽ dường như muốn hủy diệt cả trời đất, những võ giả theo dõi trận chiến đứng cách đó hàng ngàn mét chỉ cảm thấy da thịt tê rần, không kìm được dùng tấm báo vệ đế phòng thú.
Trên không trung, Cổ Lục Đạo nhìn một kiếm đó, cho dù ông ta là Thần Vương Đính Phong cũng có chút kinh ngạc, sửng sốt!
Trần Bát Hoang không ra tay thì thôi, một khi ra tay liền khiến người ta kinh ngạc!
Khí tức trên người cậu ấy cũng phải mạnh hơn gấp hàng ngàn hàng vạn lần so với ba tháng trước nhỉ? Từ cảnh giới Thần Tôn sáu mươi giai đạt đến cảnh giới Thần Tôn Đỉnh Phong!
Chỉ vỏn vẹn ba tháng!
Mặc dù tư chất của cổ Lục Đạo không tệr nhưng hồi ông ta ở cùng cảnh giới với Trần Đức, bế quan trong hai ba tháng cũng chỉ tằng được một hai giai thôi nhỉ?
Trần Đức thì sao?
Tăng tròn bốn mươi giai!
So sánh hai người với nhau, khoảng cách chênh lệch giống như giữa một người ăn xin và người giàu nhất thế giới!