Dáng vẻ hận không thể quỳ xuống liếm mặt Đồng Lâm và đám ngưòi kia khiến Miêu Tiểu Thanh cực kỳ ghê tởm!
Cô ta quyết tâm đứng cùng chiến tuyến với Trần Đức!
“Dì ạ, tình cảm là chuyện của con!” Miêu Tiểu Thanh đi về phía Trần Đức, nắm tay anh trước mặt mọi ngưòi: “Con không cần hai ngưòi làm chủ!
“Con… Miêu Tiểu Thanh, đủ lông đủ cánh rồi phải không? Dì chỉ muốn tốt cho con thôi, đi theo thằng quê mùa này có lợi gì chứ? Hắn chỉ hại con và hại gia đình chúng ta mà thôi, đúng không?”
Cao Hiểu Nguyệt tức giận đến nỗi mặt mũi đỏ bừng.
“Đúng vậy…” đúng lúc này, Diệp Phàm đột nhiên bước
ra nhìn phía Miêu Tiểu Thanh và Trần Đức tự tin nói: “Hôm nay cô chia tay với hắn, từ nay về sau theo tôi thì chuyện ở đây, Diệp Phàm tôi lấy danh dự bảo đảm, không có ai sẽ truy cứu chuyện mà hắn vừa làm”.
Sắc mặt Đồng Lâm nhất thời thay đổi.
Sự u ám và ghen tị trong mắt cô ta càng hằn sâu thêm.
Diệp Phàm vậy mà lại vì người phụ nữ này từ bỏ chuyện giúp cô ta báo thù!
Tuy nhiên, cô ta không làm gì được cả.
So với Diệp Phàm, cô ta chỉ là một con kiến.
Chỉ cần một câu nói của Diệp Phàm thì cô ta và gia đình cô ta sẽ lâm vào cảnh phá sản, gia đình tan nát bất cứ lúc nào!
Đây chính là quyền lực của Diệp Phàm!
ở thành phố Tần này, muốn đối phó với ngưòi bình thưởng thì chỉ đơn giản như chơi đùa một con kiến!
“Cậu chủ Diệp!”
Nhìn thấy Diệp Phàm đứng ra bày tỏ tình cảm với Miêu Tiểu Thanh một cách dứt khoát, ánh mắt của Cao Hiểu Nguyệt lập tức trở nên cực kỳ phân khích:
“Cậu chủ Diệp, cậu yên tâm, con gái tôi không có bạn trai, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận thằng nhóc quê mùa kia đâu”.
“Tôi nhất định sẽ thuyết phục nó!”
Hầu hết những ngươi đứng vây xung quanh đều biết Diệp Phàm, hắn ta thể hiện tình cảm của mình ở trước đám đông như vậy khiến rất nhiều người cảm thấy ghen tị-
“Tiểu Thanh, con nghe thấy chưa? Cậu chủ Diệp muốn con đi theo ậu ấy, cậu ấy là con trai của một trong những thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Thiên Đường đây, có lẽ là con biết!”
Cao Hiểu Nguyệt vô cùng phấn khích, kích động tột cùng, chỉ cần Miêu Tiểu Thanh và Diệp Phàm ở bên nhau, cho dù không kết hôn, chỉ cần làm người thứ ba, làm tình nhân, bà ta cũng đồng ý!
Như vậy thì bà ta sẽ một bước lên mây, biến thành phượng hoàng nhờ con gái!
“Đi theo cậu ấy thì sau này vinh hoa phú quý hưởng không hết đâu! Nhanh chia tay với thằng nhóc này, như vậy thì cậu chủ Diệp và Cao Lâm sẽ không làm khó hắn. Chỉ có cách này mới cứu được hắn, nếu không hôm nay hắn không ra khỏi nơi này được đâu!”
Cao Hiểu Nguyệt xúc động khuyên nhủ.
Diệp Phàm đứng đợi ở bên cạnh, hắn ta cực thích cảm giác ngay khi bản thân vừa lên tiếng thì tất cả mọi ngươi đều cô gắng làm hài lòng hắn ta.
Cảm giác cao hơn người một bậc này khiến hắn ta cực kỳ thoải mái, cực kỳ thỏa mãn.
“Con đã nói rồi, con chỉ muốn ở bên cạnh Trần Đức, Trần Bát Hoang, hai người không làm chủ được!”, Miêu Tiểu Thanh cũng muốn giải quyết chuyên ngày hôm nay để Trần Đức vượt qua cửa ải khó khăn này.
Nhưng…
Nêu cô ta đá Trần Đức trước mặt nhiều người như vậy, sau đó làm theo ý Diệp Phàm.
Thì sau này, Trần Đức sẽ không thể nào ngóc đầu lên
được nữa!
Chuyện này sẽ trờ thành một vết đen không thể xóa mờ trong bước đường tương lai cùa anh!
Mặc dù Trần Đức chỉ là bạn trai giả, nhưng cô không định bỏ qua như vậy, phải tỏ rõ lập trường của mình:
“Không ai có thể bắt tôi chia tay với Trần Đứcỉ”
Vừa dứt lời.
Rất nhiều ngưòi trỢn to mắt, kinh ngạc vô cùng!
Đặc biệt có vài ngưòỉ phụ nữ không ngại nhìn Miêu Tiểu Thanh như nhìn một kè đần độn.
Đúng là tuổi trè nông nổi—
Chỉ biết mù quáng khăng khăng một mái nhà tranh hai trái tim vàng.
Thêm vài tuổi nữa thôi là biết ngay, tất cả chỉ là giả dối, hão huyền, tình yêu gì chứ, có vượt qua được cơm áo gạo tiền không?
Chỉ có tiền tài, quyền lợi, thê lực mới là thực tê!