Huyết mạch Thần Ma trong cơ thế cuồn cuộn, đi đến khắp xương cốt tay chân, đối diện với kẻ mạnh như Trần Tử Phi, kể cả là chết, Trần Đức cũng phải liều một phen.
“Tự Tại, Thần Ma Thân!”
Hư ảnh màu trắng nổi lên, Trần Đức cầm ly hỏa, một tay bấm ấn quyết, anh bỏ hết tất cả phòng ngự, chuẩn bị lăn vào đọ sức!
“Trần Bát Hoang, anh không phải là đối thủ của hắn, ớ đây… giao cho tôi đi!”
Nhưng đúng lúc này, một bóng hình xinh đẹp đột nhiên chạy đến trước mặt anh.
Là Tô Y Y!
ở chỗ Thiên Linh Cái của cô ta, hào quang màu tím hiện lên, lúc này, cô ta sử dụng bí thuật, huyết dịch toàn thân nổi lên, trong ánh mắt mang theo sự quyết đoán, tinh huyết như ngọn lửa, bùng cháy dưới làn da.
Cùng lúc đó, thực lực của cô ta cũng tăng theo!
Từ Quy Nguyên đỉnh phong, nhảy vọt lên cảnh giới Thiên Nguyên!
Sau đó tiếp tục điên cuồng!
Thiên Nguyên nhất trọng, lưỡng trọng, tam trọng, tứ trọng… Thiên Nguyên đỉnh phong!
vẫn chưa dừng!
Sau thời gian nửa hơi thở, đạt đến cảnh giới Hôn Nguyên!
Cùng lúc đó, có thể thấy rõ ràng, Thiên Linh Cái của Tô Y Y như mạng nhện, rạn ra từng khe nứt, tràn ra từng giọt máu.
Trần Đức vẫn chưa hoàn hồn, chưa hiểu rốt cuộc là chuyện gì, Tô Y Y giơ tay lên, một đóa hoa đầy màu sắc bao quanh lấy Trần Đức, sau đó, bàn tay thon nhỏ giơ lên, hào quang vô tận quấn quanh cô ta, đẩy về phía trước.
Trong hư không xuất hiện hàng ngàn hàng vạn đóa hoa, hoa tươi, hội tụ thành biến, nghênh đón đòn tấn công khủng bố của Trần Tử Phi.
Hai luồng sức mạnh nhanh chóng đập vào nhau!
“Rào rào rào!”
“Ầm!’
Trong thời gian nửa hơi thở, cả bờ Thiếm Điện đều rung chuyến, sau đó không gian bị xé mớ, từng cái động đen xuất hiện, đã kinh động đến sức mạnh thần bí của đảo Khốn Long, phù văn đại đạo lấp lánh.
“Đốt cháy tinh huyết, sử dụng bí thuật để tăng cấp thì có ích gì, khoảng cách quá lớn, chênh lệch quá lớn, cô, vốn không làm tôi bị thương được!”
Trong hỗn loạn, Trần Tử Phi lạl xuất hiện, hắn ta không bị thương, cao cao tại thượng, cúi nhìn Tô Y Y: “Tôi đã thu dấu ấn thiên đạo của cô rồi!”
Hắn ta thò ra tay ra, trưc tiếp tóm về phía thiên linh cái của Tô Y Y.
“Còn là bất khả chiến bại không?’
Sắc mặt Tô Y Y trắng bệch, cô ta tăng đến cảnh giới Hỗn Nguyên, chỉ có một cơ hội ra tay rồi sau đó sẽ tiến vào thời kỳ suy yếu, nếu một chiêu không thế đánh bại kẻ địch, thì cô ta sẽ phải chết.
Lúc này, cô ta đã như nỏ mạnh hết đà, cũng không thể chống lại được nữa.
“Trần Bát Hoang, tôi nợ anh một mạng, tôi trả cho anh đây…”
Tô Y Y nhắm đôi mẳt, chờ đợi cái chết.
“Phụt!”
Liền sau đó, bên tai vang lên tiếng máu tươi phụt ra, nát thịt tan xương.
Nhưng điều kỳ lạ là nỗi đau trong tưởng tương không xuất hiện.
Một giây, hai giây, ba giây, chẳng lẽ mất đi cảm giác rồi ư? Tô Y Y nghĩ vậy, nhưng thời gian trôi qua từng giây, sau mười tám hơi thờ, nỗi đau trong tưởng tượng vẫn chưa xuất hiện.
Tô Y Y có chút nghi hoặc, mớ đôi mắt.
Bỗng cô ta trố mắt nhìn!