Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cú đấm rắn chắc đáp xuống vai phải của Tất Vân Đào, nhưng Tất Vân Đào không hề có cơ hội né tránh hay phản kích mà trực tiếp bay về phía sau, trong quá trình bay ra xa, máu văng tung tóe vương vãi khẳp mặt đất!

Cách đó hơn hai mươi mét, vai phải của Tất Vân Đào hoàn toàn mất đi một mảnh, chỉ còn xương trơ ra, máu tuôn xối xả, một vũng máu trên mặt đất nhuộm đỏ cả người người hắn ta.

Tất Vân Đào nằm thoi thóp chỉ còn chút hơi tàn!

Có thế mất mạng bất cứ lúc nào!

Mặt khác Trần Đức cũng bị thương, nhưng so với Tất Vân Đào, vết thương nhỏ của anh hoàn toàn không tính là

thương tích mà giống như…giống như vinh quang sau trận chiến!

Bơi vi, anh chỉ là một ngón tay, trên đó có một vết rách nhỏ đang rỉ máu.

Máu, rất chói mắt!

Không phải vì thê thảm, mà vì nó là biếu tượng của chiến thắng!

Chỉ với một cú đấm, linh khí thượng phấm đã bị đánh tan, kết quả ngón tay anh chí bị rạch một đường nhỏ, nhỏ đến mức không thể tính là thương tích!

“Mày từng nói nếu tao né được một đao của mày thì sẽ tha mạng cho tao, bây giờ mày đã có thế tiếp được một quyền của tao vậy thì tao cũng tha mày một mạng”, Trần Đức vân rất thờ ơ, không tiếp tục giết chết hắn ta, trong lúc nói chuyện, dấu vết bị đứt trên tay anh vậy mà lại khôi phục bình thường như

ban đầu!

Đây chính là Địa Tôn giả!

Một vết thương nhỏ, đối với tu sĩ ở cảnh giới này mà nói, hoàn toàn không tính là bị thương!

Tất cả võ giả đứng xung quanh bao gồm Mạc Ly Tiêu và ô Hành cũng đều sững sờ, cả người như bị đóng băng, đứng im bất động.

Đây…đây có phải là đang mơ không? Là xuất hiện ảo giác sao?

Tất cả mọi người có mặt ở đó đều kinh hãi không thôi, sau một hồi im lặng, tất cả đều trợn tròn mắt, bất gỉác tự nhéo mình một cái đế xác định xem đây là ảo ảnh hay là nằm mơ!

Khi cơn đau truyền đến, bọn họ càng trở nên sợ hãi, kinh hoàng hơn…

Không phải, thực sự không phải đang nằm mơ!

Một tên rác rưởi đến từ địa cầu đã giết chết Tất Vân Đào, người đứng thứ mười tám trong bảng hào kiệt chỉ trong vài giây!

Cho dù được tận mắt chứng kiến, bọn họ cũng khó mà tin được. Lúc này Mạc Ly Tiêu, ô Hành, thậm chí ngay cả Đoạn Bằng cũng gần như phát điên lẻn, siết chặt nắm đấm, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, một luồng khí lạnh lan tỏa khắp nơi.

Tất Vân Đào, người đứng thứ mười tám trong bảng hào kiệt, cứ như vậy…bị trọng thương, sắp chết rồi?

Sao có thế như thế được?

Mặc dù Mạc Ly Tiêu, ô Hành và tên nô bộc chấp kiếm đã từng giao đấu với Trần Đức, biết rõ sức mạnh của anh.

Mặc dù Đoạn Bằng đoán Trần Bát Hoang có thế sẽ có một vài thủ đoạn.

Nhưng…dù bọn họ có nghĩ gì đi nữa, cho dù có nằm mơ, bọn họ cũng sẽ không bao giờ mơ rằng Trần Bát Hoang có thế giết Tất Vân Đào trong vài giây!

Tất Vân Đào, con mẹ nó hắn ta là người bình thường sao? Hắn ta iè người tài ba nhất của thành Thông Thiên đến tham cuộc sát hạch khoá này!

Có thể nói là một siêu thiên tài!

Ngay cả Đoạn Bằng cũng tuyệt đối không thế có thực lực giết chết đối phương chí trong vài giây bằng một quyền!

“Chuyện này…”, Hoa Linh Vy cũng ngây người, cô ta quả thực rất xem trọng Trần Bát Hoang, nhưng giờ phút này cũng phải sửng sốt: “Ba ngày, chỉ mới ba ngày, tiến bộ…nhanh chóng, mãnh liệt như vậy?”

Ba ngày trước, khi Trần Đức đối mặt với Mạc Ly Tiêu, ồ Hành, thậm chí là nõ bộc chấp kiếm của cô ta, cơ thế anh đã bị tổn thương nghiêm trọng, sau đó chấp sự tư pháp Chu Tu lại khiến anh bị thương nặng hơn!

Đánh giá sức mạnh mà Trần Bát Hoang thể hiện vào thời điếm đó, đại khái anh chỉ ở cảnh giới Địa Tiên tầng một…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK