Long Đế trầm giọng nói, trong bầu không khí im lặng, bên cạnh ba người Phó Vĩnh Sinh lại có thêm một bóng người khác xuất hiện, cung kính cúi đầu.
“Lệnh cho Tử Hiên đi theo Phó môn chủ, Diệp Lề Cuồng và Tô Trung Dương, lập tức đi mời Trân Bát Hoang tới đây”.
“Tuân chỉ!’
Long Đế vừa dứt lời, bóng người lặng lẽ biến mất, im hơi lặng tiếng như thể chưa từng xuất hiện.
Cùng lúc đó, Long Đế dùng ngón tay làm bút, lấy linh lực làm mực, viết một bán thánh chí đưa cho Phó Vĩnh Sinh: “Đây là thánh chỉ cho nhà họ Ưng, khi đến nhà họ Ưng, đế Tứ Hiên đích thân tuyên chỉ, bảo vệ Trần Bát Hoang không chết!”
“Vâng!”
Phó Vĩnh Sinh, câm thánh chỉ bằng cả hai tay.
cùng Diệp Lế Cuông và Tô Trung Dương rời khói đại điện.
Cung Bất Tử nằm ở trung tâm của dãy núi Bất Tửf là cung điện đầu tiên của dãy núi Bất Tử!
Toà cung điện này có diện tích gấp đôi thành Phụng Thiên, là khu vực trung tâm của nhà họ ưng, nơi nhản vật quan trọng của nhà họ ưng sinh sống!
Cung điện rộng lớn mênh mông, một màu đỏ rực, trên bức tường đá của cung điện có khắc vô số hình chim phượng hoàng đang bay.
Từ trên cao nhìn xuống, có thể thấy rõ cả cung điện đều được xây dựng theo hình phượng hoàng, từ đầu đến đuôi, dài đến vạn dặm, nguy nga tráng lệ, bao la vô bờ bến!
Chính điện của Bất Tử Cung được gọi là Thiên Điện, bất cứ khi nào xảy ra chuyện trọng đại trong nhà họ Ưng nhưtếtự, hội nghị, kế thừa vị trí gia chủ đều ở trong Thiên Điện này!
Lúc này bên ngoài Thiên Điện, người của nhà họ ưng đứng dày đặc như kiến, nhìn thoáng qua cũng phải hai ba chục ngàn người!
Những người này đều là con cháu của nhà họ
ưng, hoặc là môn khách cúa nhà họ ưng, những người canh gác cốt cán!
Người có cảnh giới thấp nhất cũng ở Thông Thần tầng ba!
Người mạnh nhất là ba người ở trước Thiên Điện, lân lượt là Thần Tôn hai mươi tám giai, Thần Tôn ba mươi bảy giai, Thần Tôn bốn mươi hai giai, đều có thực lực cực mạnh.
Bọn họ đang cung cung kính kính canh giữ bên ngoài cổng Thiên Điện.
Bên trong Thiên Điện, một tiếng thét chói tai, khàn khàn, kinh người không ngừng phát ra, vang vọng bẻn tai mọi người.
Nhìn về phía phát ra âm thanh thì thấy bẻn trong Thiên Điện có rất nhiều người, trong số đó có mười một người đang ngồi trên ghế, chí có mười một người được ngồi ghế!
Mười một người này là nhân vật cốt cán của nhà họ ưng, người đứng đầu ngồi trẽn cùng chính là ưng Chiếu, hai bên trái và phái cúa ưng Chiếu mỗi bên có năm người!
ở trung tâm của Thiên Điện rộng lớn, có chín mươi chín người đang ngồi xếp bằng, tạo thành một thế trận kỳ lạ, ở trung tâm thế trận là hai cô gái!
Một người trong đó có nét giống với Ưng Chiếu và Ưng Thương, cỏ ta chính là Ưng Khả Nhi, em gái của Ưng Thương. Người còn lại tất nhiên là Ưng Thanh Vũ, sâc mặt cố ta trắng bệch không có chút máu.
Cô ta và Ưng Khả Nhi cùng nhau nằm trên một đàn tế. Cơ thế cúa hai người họ được liên kết với nhau bằng một luồng ánh sáng bí ẩn với nhiều màu sắc khác nhau. Có thế thấy rõ trên vị trí bụng, đan điền và linh hài của Ưng Thanh Vũ được vẽ những hoa văn cố xưa, ở chính giữa còn có một vết sẹo dài thắng đứng chia đôi bụng dưới của cô ta, năng lượng khổng lồ và đáng sợ trong cơ thế cô ta không ngừng phát ra dao động, tác động dữ dội đến trận văn bao phủ xung quanh bọn họ.
Chín mươi chín người đồng thời thi triển sức mạnh, khống chế phong ấn trong linh hải của ưng Thanh Vũ, chuyển dời, chuyển dời, lại chuyển dời!
Một quầng sáng đen kịt chết chóc, dưới sự thúc giục như vậy, một luồng huyết dịch đỏ tươi chói lọi nhức mắt từ từ bốc lên, thông qua người Ưng Khá Nhi hình thành con đường khế ƯỚC đặc biệt, dần dần chuyến dời về phía cô ta.