Trần Đức vậy mà lại cảm giác được sự nguy hiểm đến từ nó!
Anh lập tức thi triển cửu Trọng Cực Ảnh đấm ra
một quyền.
Keng!
Một tiếng kim loại ngân vang, nắm tay của Trần Đức kêu lên răng rắc, rồi nổ tung!
Còn sợi tóc kia thì sao?
Nó vẫn chẳng hề hấn gì!
“Mẹ!”, Trần Đức không nhịn nổi văng tục.
Mẹ nó ông ta là cái quái gì vậy? Một sợi tóc thôi đã có thể cứng đối cứng với nắm tay anh?
Đây là lần đầu tiên anh được chứng kiến cái gì gọi là cao thủ đỉnh cấp!
Trần Đức vừa nói xong, sợi tóc kia bèn chủ động tấn công, quét ngang đến. Anh chỉ cảm thấy như có một dãy núi khổng lồ rơi xuống, một cảm giác nguy hiểm lập tức ập tới.
Phụt!
Giây tiếp theo, sợi tóc kia đập ngang ngực anh, một miệng vết thương đỏ chót lập tức nở rộ, máu tươi không ngừng trào ra, trông hết sức chói mắt!
“Tên khốn!”, sắc mặt Ưng Thanh Vũ trắng bệch,
vội vàng nói với Đoàn Sơn Nhạc: “Đừng đánh anh ấy, đừng đánh anh ấy, tôi đi theo ống!”
“Được!”, Đoàn Sơn Nhạc gật đầu, sợi tóc kia cũng không tấn công nữa, chỉ vắt ngang trước mặt Trần Đức.
“Linh Lung, cho tỏi mượn sức mạnh của cô, tôi nhất định phải cứu Thanh Vũ!”, Trần Đức nổi giận, chuẩn bị sử dụng đỉnh Long Văn đánh với Đoàn Sơn Nhạc một trận!
“Nhóc Trần, đừng cứu”, lúc này, Linh Lung như nhớ tới cái gì, nới với anh: “Để cho cô nhóc kia đi với ông ta đi”.
“Hủ? Tại sao?”, Trần Đức hỏi.
“Có hai lý do, đầu tiên, anh và tôi cũng không phải đối thủ của Đoàn Sơn Nhạc. Nếu sử dụng đỉnh Long Văn thì chẳng những không đánh ông ta bị thương được, e rằng còn có thể rước lấy họa chết người’.
“Thứ hai, cô nhóc kia cũng không có nguy hiểm đến tính mạng. Chắng những thế, thậm chí, rất có thế sẽ đạt được một cơ duyên to lớn”.
“Hử?”
Trần Đức hỏi: “Tại sao lại nói như vậy?”
“Trần Đức, trong khoảng thời gian này, anh đã luyện hóa và cắn nuốt sức mạnh huyết mạch của Bất Tử Điểu giúp cô ta. Vậy có phát hiện ra hiện tượng gì không?”
Không đợi Trần Đức mớ miệng, Linh Lung đã nói tiếp: “Cô nhóc kia không coi như là một người hoàn chỉnh đúng không?”
“Đúng vậy”, tinh thần Trần Đức lập tức tràn đầy nghiêm trọng: “Điều đó thì có liên quan gì đến Đoàn Sơn Nhạc?”
Một tháng trước, Trần Đức luyện hóa huyết mạch giúp ưng Thanh Vũ thì anh chợt phát hiện ra một chuyện hết sức kinh người trong sức mạnh bị phong ấn kia.
Ưng Thanh Vũ, không hoàn chỉnh!
Loại không hoàn chỉnh đó không phải là nói đến cơ thế hay khuôn mặt, mà là thần thức của cô ấy.
Thần thức của người thường tương đương linh hồn, ba hồn bảy vía, cẩn thận quan sát thì sẽ tuần hoàn theo một quy luật, là một linh hồn hoàn chỉnh.
Nhưng ưng Thanh Vũ thì sao?
Thần thức của cô ấy rất yếu, nếu nói người thường có ba hồn báy vía, vậy Ưng Thanh Vũ chí có một nửa là hai hồn ba vía!
Thế nên, Ưng Thanh Vũ hoạt bát, ngây thơ, không chút toan tính.
Song, đó cũng là một sự thiếu hụt trí mạng của cô ấy!
Nếu gặp phải tu sĩ chuyên tu thần hồn thì Ưng Thanh Vũ sẽ lập tức bại lộ sự thiếu hụt ấy của mình.
Trần Đức cũng không hiểu tại sao cô ấy lại như
vậy.