Loại công pháp này trước khi tu luyện tới một trình độ nhất định tuyệt đối không được đụng tới loại chuyện quan hệ nam nữ thân mật kia, một khi ‘vượt rào’ liền không thể tiếp tục luyện võ nữa.
Hoặc là nói, nó sẽ làm tiến độ trên con đường võ đạo chậm đi rất nhiều.
Do đó, vì tương lai của Tống Ngữ Yên, anh nhất định phải kìm lại.
Tống Ngữ Yên vốn đã làm tốt công tác chuẩn bị nhưng sự dừng lại đột ngột của Trần Đức khiến lòng cô dâng lên hoang mang rối loạn, sau khi biết được nguyên do, mặc dù thất vọng nhưng cô cũng hiểu, chỉ khi bản thân trớ thành tu võ giả mới có thể theo kịp bước chân của Trần Đức.
Nếu không khoảng cách với anh trong tương lai sẽ chỉ ngày càng xa hơn mà thôi!
“Được rồi, sau khi anh rời đi tôi nhất định sẽ nỗ lực tu luyện”, Tống Ngữ Yên nói: “Tôi nhất định sẽ đuổi kịp anh”.
“Hy vọng đi”.
Trần Đức bóp bóp ấn đường ép bản thân phải bình tĩnh lại, châu ngọc ở ngay trước mặt, muốn không đụng tới còn phải hạ quyết tâm rất lớn mà.
“Sau này lại hung ác hành hạ em một trận”.
Trần Đức lấm bẩm trong lòng, tiếp đó anh bắt đầu đọc từng chữ trong bộ công pháp cho Tống Ngữ Yên nghe, hai người dây dưa một buổi tối, Tống Ngữ Yên cũng nghiêm túc ghi nhớ Băng Tâm quyết vào trong lòng.
Tống Ngữ Yên không uổng với hai chữ tài năng, cô rất nhanh đã nhẹ nhàng thuộc lòng Băng Tâm quyết.
Cô dựa vào vai Trần Đức, cảm nhận cơ thể nóng bỏng của người đàn ông bên cạnh, Tống Ngữ Yên tưởng rằng Trần Đức rất khó chịu, trong lòng cô cũng sinh ra áy náy, mang theo khuôn mặt xinh đẹp đỏ lựng trò chuyện, nghiên cứu một vài vấn đề võ đạo, ý đồ muốn chuyển hướng sự chú ý của anh.
Mặt trời ló rạng.
Trần Đức được Tống Ngữ Yên, Trương Thiên Dương và những người khác tiễn tới sân bay bay thẳng đến Vân Bắc.
Hôm nay chính là ngày tuyển chọn trọng đại của đại học thương mại Vân Bắc và học viện Vô Song, Trần Đức đương nhiên không thế bỏ lỡ!
Anh vẫn luôn mong chờ ngày này.
Một trong những thủ phạm của vụ giết người ba năm trước cuối cùng đã lộ diện, anh nhất định phải chém rơi đầu hắn để tế bái vong linh của các anh em trên trời.
Phương Tâm Ngọc không chết, anh sẽ không gạt bỏ ý niệm này!
Luyện võ cho đến ngày nay anh hiểu sâu sắc một chân lý, muốn trở nên mạnh mẽ hơn suy nghĩ nhất định phải
thông suốt, không thể để lại tiếc nuối, đánh đâu thắng đó nếu không sẽ không tiến được xa.
Những người khác có thể nhẫn nhịn nhưng anh thì không, anh chính là cố chấp như vậy, có thù tất báo!
Đại học thương mại Vân Bắc là ngôi trường có chất lượng và hoa lệ bậc nhất tại Vân Bắc, tọa lạc tại núi Tê Vân non xanh nước biếc với phong cảnh tuyệt đẹp, bốn mùa như xuân.
Tổng thể kiến trúc mang đậm phong vị cổ xưa, đặt chằn tới đây giống như đến một thị trấn nhỏ thời cố đại vậy.
Học sinh bình thường hai ngày qua đã được nghỉ phép, toàn bộ những người lưu lại đều đã đăng ký tuyển chọn, có người đến từ thế tục, cũng có tu võ giả của 36 gia tộc địa sát.
Tại trung tâm của bãi tập rộng lớn trong trường học đã dựng lên một đài thi đấu, đài này cao tới năm mét, không có cầu thang, cao chót vót như vậy người bình thường muốn leo lên đã là một chuyện gian nan chứ đừng nói tới việc đấu võ.