Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được”, Trần Đức gật đầu.

“Vâng, công tử, anh ở đây chờ đợi hay vào phòng đấu giá? Người trong phòng đấu giá hơi đông, nhưng ở đây cũng có thể thể thông qua truyền tống trận nhìn thấy tình hình bên trong”, Trúc Mặc Uyên từ đầu đến cuối mang theo nụ cười mê hoặc động lòng người.

“Cứ chờ ở đây”.

Vốn dĩ vì chuyện thẻ chứng nhận chí tôn đã rước lấy chút phiền toái, Trần Đức tạm thời không muốn đi đến nơi đông người lộ mặt.

“Vâng”.

Trúc Mặc Uyên có chút mất mát, từ khi cô ta gia nhập Hằng Thiên Các tới nay, đây là lần đầu tiên giao tiếp với người khác bị đối xử lạnh lùng như vậy.

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, người thanh niên trước mắt này đối xử vô cùng vô cùng lạnh lùng với cô ta, thậm chí ngay cả một chữ cũng không muốn nói nhiều.

Đàn ông,

Không phải đều giống nhau ư? Tạo sao anh chàng này có thế chống cự lại mị lực của cô ta?

Trúc Mặc Uyên mang theo nghi ngờ rời khỏi phòng bao, khi tiến vào lần nữa, cô ta bưng theo một vài món ăn ngon và rượu ngon thượng đẳng: “Công tử, anh từ từ hưởng thụ, buổi đấu giá sắp bắt đầu, Mặc Uyên phải đi chuẩn bị một

chút, có chuyện gì anh cứ gõ ngón tay, bên ngoài sẽ có người phục vụ anh, nếu anh nhìn trúng món đồ gì, cứ ra giá, anh chỉ cần ấn nút bên cạnh ghế ngồi là được”.

“ừ’.

Trần Đức nhàn nhạt đáp lại một tiếng, anh không ác cảm gì với Trúc Mặc Uyên, nhưng cũng không có thiện cảm gì, người phụ nữ này quả thật quá yêu tinh, từ đầu đến cuối đều sử dụng thuật mị hoặc, nếu không phải thần hồn anh quá mạnh, tâm trí đủ kiên định, không thì thần hồn đã sớm điên đảo, ý loạn thần mê, để mặc cô ta dân dắt không chế.

Tóm lại…

Người phụ nữ Trúc Mặc Uyên này không phải loại tầm thường!

Người phụ nữ không tầm thường, Trần Đức không muốn có giao lưu nhiều,

Quá mệt mỏi!

Một canh giờ sau,

Buổi đấu giá bắt đầu, thông qua hình ảnh truyền tống trận truyền lại, Trần Đức không thể không cảm thán bản lĩnh của Trúc Mặc Uyên, một buổi đấu giá bình thường được cô ta nhiều lần đấy lên cao trào, phần lớn người trong hội trường không rời mắt nổi bóng hình cô ta.

Phàm là đồ tốt một chút, giá cả đấu giá dưới dẫn dắt của cô ta cũng vượt xa giá thị trường.

Mà Tị Lôi Đan của Trần Đức lại đấu giá cao đến năm trăm tám mươi ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm!

Loại giá cả này võ giả bình thường, hơi phổ thông một chút có thể nói là cả đời cũng khó mà thấy.

Cả buổi đấu giá Trần Đức không nhìn trúng bất kỳ thứ đồ nào, nhưng anh cũng tham gia đấu giá, đều là một vài thiên tài địa bảo, các loại dược liệu, coi như mua chút quà vặt cho Tiểu Y, tổng cộng hết ba mươi ngàn cân nguyên thạch thượng phẩm.

Đến khi kết thúc, Trúc Mặc Uyên biến mất khỏi võ đài, rất nhiều ánh mắt lưu luyến khó quên trên người cô ta, giống như mất hồn.

“Tiểu yêu tinh này nên bắt lại một trăm lần, quá lẳng lơ”, lão Yêu Hoàng đột nhiên mớ miệng, cười đê tiện: “Tên nhãi Trần, tôi đề nghị cậu nghĩ cách đoạt cô ta về tay, tiếp xúc chục năm”.

“Khụ…”

Trần Đức vừa đưa rượu lên đến miệng, suýt chút nữa bị sặc: “Lão Yêu Hoàng, không ngờ lão già mấy trăm ngàn tuổi như ông còn có mồm miệng tốt vậy”.

“Mấy trăm ngàn tuổi thì tôi cũng là một người đàn ông”, lão Yêu Hoàng lấm bấm: “Hơn nữa, không phải tôi nói tôi muốn làm, mà để cậu làm, tộc Hồ chơi rất thú vị, chắc chắn không thử chút?”

“Thôi”.

Trần Đức lắc đầu, mặt đầy vạch đen “Người quân tử thích tiền của, đế dùng nó cho việc đạo, tạm thời tôi không hứng thú với cô ta”.

Trong lúc Trần Đức và lão Yêu Hoàng tính toán với Trúc Mặc Uyên.

Hằng Thiên Các,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK