Vản Tiêu Giới rộng lớn, tất cả mọi người đều nhận ra Trần Đức, hò to “cung nghênh Hoang Thiên Vương trở về”, liên tục không ngừng, lấy Lưỡng Nghi Tông làm trung tâm, truyền khắp các nơi của Vân Tiêu Giới.
Bất kể có từng gặp Trần Đức hay không, hay có quen biết Trần Đức không, có phải là người của Lưỡng Nghi Tông không, lúc này đều hô to, gọi lớn, sóng âm lớn như biến thét kinh thiên, truyền khắp mỗi một góc Vân Tiêu Giới.
Bóng hình màu đen đó như vị thần cứu thế, khắc sâu vào trong đôi mắt của mỗi một người.
Trong tiếng hô lớn xao động lòng người, trong khe nứt hư không, vẻ mặt đẳc ý, vô địch, ngông cuồng của Trần Ai cũng dần cứng đờ lại, trong mắt lộ ra vẻ không thế tin nổi.
Trần Bát Hoang đến đây?
Làm sao có thế?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, xác định và chắc chắn bóng hình đó là Trần Bát Hoang, thì cho dù có chết Trần Ai cũng sẽ không nghĩ anh lại đến đây.
Phải biết rằng, có một vị Vô Lượng Tôn, hai vị Đại Chí Tôn, bổn vị cường giả cấp đại tôn ngăn chặn anh!
Cho dù nghĩ nát óc, ông ta cũng không hiểu Trần Bát Hoang làm thế nào để chạy được đến đây.
“Trần Ai!”, Trần Đức còn sót chút thần trí cuối cùng, anh nhìn chằm chằm Trần Ai, sát ý cuồn cuộn, không gian Vân Tiêu Giới vốn không chịu nối, trực tiếp đố sập, khói bụi dày đặc, dường như vừa trải qua trận bão bụi đất.
Cùng lúc đó, Trần Đức ra tay!
Hóa thành quang ảnh, bỗng chốc xông đến Trần Ai, xông vào trong khe nứt.
Anh biết, tuyệt đối không được chiến một trận với Trần Ai ở Vân Tiêu Giới, nếu không, e rằng cả Vân Tiêu Giới sẽ bị hủy diệt.
Vì vậy, nhân lúc còn tỉnh táo, anh xông vào khe nứt, trong tay kích Định Thiên, ly hỏa bừng bừng rực cháy, từng sợi tóc hóa thành hỗn độn tử kim lôi ngập trời, phía sau Tự Tại Thần Ma Công gào thét, dùng trạng thái mạnh nhất, tấn công về phía Trần Ai.
“Hừ, chiến lực của cấp Sơ Tôn mà cũng muốn giao đấu với chí tôn!”, Trần Ai cũng lập tức phản ứng lại, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái lư đỉnh, đính lớn leng keng, khổng lồ, nặng trịch, lơ lửng trong hư không, vô cùng đáng sợ, chặn kích Định Thiên, kích Định Thiên run lên, như bị chấn động mạnh.
Nhưng cái đính đó cũng bị chấn động, hai binh khí cùng vang lên ầm ầm, cùng lúc đó Tự Tại Thần Ma Thân của Trần Đức đập xuống một chưởng, Trần Ai đánh trả một chưởng từ xa, dư âm đáng sợ lan rộng khắp Vân Tiêu Giới, không biết đã hủy diệt bao nhiêu núi lớn, ầm ầm không ngừng.
“Phụt!”, Trần Đức ho ra máu, bay ngược xa ra, suýt nữa bay ra khỏi khe nứt.
“Không chịu nổi một đòn!”, Trần Ai vô cùng kiêu ngạo, trong mẳt ông ta, một kẻ cấp Sơ Tôn chỉ là đồ chơi: “Mày đã đến thì tao sẽ hủy diệt thế giới rác rười này trước mặt mày”.
“Ha ha… vậy sao? Đã như vậy thì…”
Trần Đức hung dữ, kích Định Thiên trong tay tỏa ra hào quang rực rỡ, ly hỏa, hồn độn tử kim lôi tràn ngập, lúc này, bắt đầu giao nhau đan xen dưới sự điều khiển của Trần Đức.
Một luồng dao động mênh mông đáng sợ hợp nhất với ba thứ, bắt đầu lan rộng ra.
Từ rất lâu trước đây, Trần Đức đã từng suy nghĩ dung hòa hỏa ly, hổn độn tử kim lôi thành một thể.
Tuy anh có được hai bảo vật này từ rất lâu, nhưng trước nay chưa từng hợp hai thành một thực sự, những ngày trước đây, Trần Đức âm thầm tiến hành rất nhiều lần, đáp án có được chí có một, không được!
Hai loại nguyên tố khủng bố khác nhau dung hợp thành một, dường như là không thế nào, chưa nói hai loại nguyên tố sẽ bài trừ lẫn nhau, chí với lực bài trừ đó, thì cường giả cấp tôn cũng không thế kiếm soát, cũng sẽ bị thương nặng.
Nhưng lần này, có kích Định Thiên làm trung gian, đã thử lỵ hỏa ghé thân lên kích Định Thiên, bây giờ cho thêm hỗn độn tử kim lôi vào, cũng khỏng phải không có khả năng thành công.
Tuy cũng rất khó.
Nhưng anh phải làm vậy, không được lựa chọn!
“Vù vù!”
Ly hỏa và Hỏn Độn Tử Kim Lôi không ngừng dung hợp hòa vào nhau.
Trần Đức gặp may mắn rồi,
Trong vài cái hít thờ, anh đã thành công!