“Trình Lực, anh khiến tỏi thất vọng quá, anh còn yếu hơn những gì tôi tưởng rất nhiều, yếu hơn ngàn vạn lần ấy, đối phó với anh, chỉ cần một bàn tay của Trần Bát Hoang tôi thôi là đủ rồi”.
Trần Đức nhếch miệng cười.
Sau đó.
Một tay cầm kiếm chém về phía trước!
“Bốp!”
Một kiếm đó cắt qua không gian, đầy hết tất cả mọi vật cản, nhanh, chuấn, mạnh mẽ va chạm với trường kiếm tám thước của Trình Lực, khiến nó vỡ nát, sau đó, dùng sức mạnh nghiền nát đâm vào tim Trình Lực.
Thân kiếm xoay tròn.
“Xoẹt xoẹt xoẹt!”
Tim của Trình Lực lập tức vỡ nát!
“Xoẹt!”
Trình Lực không thể đỡ nổi, hắn ta biết rõ cứ tiếp tục thế này, chắc chẵn hắn ta sẽ chết. Trình Lực nhanh chóng quyết định rời bỏ thản thế, thần thức rời khỏi thức hải, hóa thành vầng sáng vội vàng né đi thật xa.
“Hồi Thiên!”
Trình Lực khẽ quát, thần thức ngưng kết ấn ký, trong phút chốc, thời gian như đang quay ngược trở lại, xung quanh thần thức hắn ta bắt đầu hình thành kinh mạch nhỏ dài, kinh mạch nối liền nhau, nhanh chóng xuất hiện xương cốt, sau đó là máu thịt.
Hồi phục lại máu thịt và cả xương cốt!
Chỉ trong mười giây ngẳn ngủi, một cơ thế đã được tạo thành!
“Hồi Thiên? Trong tay hắn ta có cả Hồi Thiên ư!”
Trình Lực thực hiện Hồi Thiên, khoảnh khắc hắn ta khôi phục cơ thể, Linh Lung trong thần thức của Trần Đức tỏ ra vô cùng hào hứng!
“Hồi Thiên, là thứ gì thế, có vẻ… Ghê gớm lắm,
Linh Lung, co co biet khong?’
Tran Ode hoi, anh vo cung khiep so, mot nhan vat cap bac Thanh Virong, dung la khi than thuc khong chet thi van song lai diroc, nhirng muon song lai thl can tai tao cothe, hon nira, con phai la cothe thich hop, mot cothe nhirthe can co mot khoang thdi gian rat dai de tich luy nguyen lieu va luyen che.
Neu khong, phai doat lay nha cua ngirdi khac!
Neu gidri han trong Thanh To thi chi co hai each nay thdi!
Trir khi co mot ngirdi giong vdi Tran Bat Hoang, so hCru than li/c Bat Tir Oieu, nhirng than lire Bat Tir Dieu la thj chi co the gap chir khong the cau!
06 cung la ly do vi sao qua nhieu nam nhir vay ma Linh Lung van chira tai tao lai co the.
Mot phan la co ta bi thirong qua nang, ly do khac la vi tarn thdi chira tim dirpe mot cothe thich hop.
Thế mà Trình Lực lại hồi phục chỉ trong nháy mắt.
Khiến Trần Đức hết sức kỉnh ngạc.
“Hồi Thiẻn, là một loại bí thuật. Bí thuật này có thể hồi sinh lại máu thịt và xương cốt của một người, chí cần giữ được thần thức, thì sẽ có được một cơ thể”.
Linh Lung hết sức hào hứng, xúc động nói: “Tôi cũng chỉ nghe người ta đồn đãi về Hồi Thiên thế thôi, khỏng ngờ nó thật sự tồn tại!”
“Linh Lung, nếu như tôi có thể lấy được Hồi Thiên về cho cô, thì cô có thế hồi phục được cơ thế hay không?”
Trần Đức hỏi.
“Được!”
Linh Lung gật đầu khắng định: “Chỉ cần học được nó, ắt hẳn việc hồi phục lại cơ thể là không khó”.