Hai người ưng Thôn, ưng Huyết đến gần Trần Đức, một cước của người sau mang theo mấy tỷ sức mạnh long tượng đến.
Chân chưa đạp đến, mặt đất đã lõm xuống, hiện ra một dấu chân lớn, Trần Đức đứng ở dấu chân lớn nhất, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể rung chuyển dữ dội.
Xương cốt, thế xác, độ bền bí lúc này đều nứt toác ra, từng vết thương sâu nhìn thấy rõ cả xương.
“Sát người sao?”
Trong tròng mắt Trần Đức thoáng qua tia lạnh, anh tạo ra một màn sáng bao phủ Ưng Thanh Vũ, bảo vệ cô ta.
Cơ hội anh khổ sở chờ đợi từ lâu đã tới rồi!
Sở đĩ anh luôn chờ đợi chính là kiếu sát người này, chỉ cần ở sát người, sử dụng lá bài tẩy kia thì mới có thể chân chính giết chết hai cao thủ Thần Vương,
Mà loại cơ hội này quả thật khó có mà đợi được.
Suy cho cùng,
Với thực lực của anh, hoàn toàn không có cách nào có thể đến gần hai người.
Chỉ có thế chờ bọn họ khinh bỉ, không coi anh ra gì, chủ động tới gần!
Đúng là như vậy, lúc hai người ra tay, anh mới không cưỡng ép bản thân phản kháng, không thì cũng sẽ chẳng bị thương nặng như vậy!
Giờ phút này,
Hai người Ưng Thôn và Ưng Huyết nhanh chóng tới gần, trong chớp mắt, bọn họ đã tới đính đầu Trần Đức, giống như giẫm một con kiến hôi, đạp vào mặt Trần Đức.
Trong nháy mắt cái chân kia của ưng Huyết hạ xuống,
Khóe miệng Trần Đức nhếch lên một tia cười!
Một tia cười nhạt!
Đồng thời,
Trong lòng Ưng Huyết đột nhiên vô hình có một loại cảm giác không ốn chợt lóe rồi biến mất, nhưng ông ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, ở núi Bất Tử này, ông ta và Ưng Thôn liên thủ thì chính là vô địch.
Ai có thế gây nên nguy hiếm cho bọn họ?
Trần Bát Hoang?
Hần là cái thá gì? Có thế gảy nên uy hiếp với anh em bọn họ sao?
Dù thực lực Trần Đức trong nháy mắt tăng gấp một ngàn mười ngàn lần cũng không thế!
Sự chênh lệch giữa Trần Bát Hoang và bọn họ đâu chỉ gấp chục ngàn lần?!
“Hai lão già đáng chết kia, các ông một mực không giết tôi, muốn hành hạ làm nhục tôi, tàn phá ý chí của tôi, đúng không?”, lúc này, đột nhiên trong cổ họng Trần Đức khạc ra từng chữ trầm thấp,
“Hôm nay ông đây sẽ tiễn các người lên
đường!”
Đột nhiên,
Ý niệm khẽ động, trong tay anh xuất hiện một quyển trục màu đen!
Trên quyến trục có cố văn quấn quanh,
Nó vừa xuất hiện, không gian bốn phía giống như cũng xuất hiện biến hóa kỳ dị quỷ quyệt, trong không khí có thêm vẻ xơ xác tiêu điều!
Trong một phần trăm giây,
Quyển trục mở ra!
“Ầm!”
Cùng lúc đó, trời đất thay đổi lớn, một tiếng nổ ầm truyền ra trảm dặm ngàn dặm, chín tầng mây chấn động, trong chu vi mười mét của Trần Đức hiện ra một đại trận!
Đại trận mênh mông cuồn cuộn, huyền ảo vô biên.
Vù!
Vào lúc này, đỉnh Long Văn chấn động, từ phía ưng Chiếu bay ngược lại, tọa lạc ngay ở trung tâm
đại trận, điên cuông dâng trào, từng trận khí tức cổ xưa truyền ra chập chờn, giữa trời đất lúc này lại hiện ra từng mảng đại đạo!