Phía sau Trần Đức, cơ thể già nua của Cổ Lục Đạo hơi khựng lại, khuôn mặt ông ta đầy vẻ kinh ngạc, không thế tin được và phấn khích.
“Sư tôn, các vị viện trưởng, xin lỗi, Trần Đức đến muộn làm mọi người lo lâng rồi, suýt nữa đã khiến học viện Thánh Phong xảy ra chuyện!”
Trần Đức quay lại, hơi cúi đầu, vẻ mặt đầy ý xin lôi.
“Được rồi, được rồi, chỉ cần sống sót trở lại là tốt rồi!”
Cổ Lục Đạo vui mừng gật đầu, Trần Đức trở lại, nút thắt trong tim ông ta đã được tháo gỡ.
“Chồng à…”
Trái tim của Âu Dã Tư Linh đập thình thịch, đôi mắt xinh đẹp chín Trần Đức không chớp mắt.
Mặc dù Diêu Mộng Vũ đứng bên cạnh cô không nói gì, nhưng cũng vô cùng vui vẻ: “Anh Hoang!”
Từ Phong siết chặt tay, Trần Đức trở về, trong lòng anh ta cũng vui mừng khôn xiết.
“Vợ, Mộng Vũ, anh Từ”.
Trần Đức chào hỏi từng người một, sau đó ngừng một lát rồi nói: “Mọi người yên tâm, học viện Thánh Phong có tôi, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”
Về phần đám người Tạ Phong Vân và Bàn Khai thì anh trực tiếp phớt lờ!
Những người này sao có thế quan trọng bằng sưtôn, phụ nữ và anh em của anh?
Hahaha!’
Lúc này một loạt tiếng cười nhạo, châm chọc và giễu cợt đột nhiên vang lên, rất nhiều người đã bật cười: “Tao còn tường là ai, hóa ra…haha…hoá ra là Trần Bát Hoang?”
“Đúng thật là sư tôn thế nào thì dạy nên đệ tử thế nấy, đúng là ngu ngốc đến cùng cực, dám nói chuyện với Tạ Phong Vân như vậy?”
“Có lẽ là uống nhiều rượu quá nên não không bình thường rồi!”
Sau khi hoàn hồn khỏi sự kinh ngạc, vô số lời nói chói tai vang lên khâp tứ phương tám hướng.
Trên không trung, Tạ Phong Vân cũng cảm thấy cực kỳ nhàm chán và thất vọng!
Hắn ta còn tưởng là cao thủ hay cường giả lợi hại nào tới đây, trong giây lát còn có chút kinh ngạc, ai ngờ lại là một con kiến nhỏ bé?
Trong khoảng thời gian này, hắn ta tình cờ đi du lịch ớ Đông Nguyên, tất nhiên hân ta đã nghe nói sơ qua về chuyện ở học viện Thánh Phong, nếu không, hắn ta đã không đến đây.
Ngoài Bàn Khai, cái tên mà Tạ Phong Vân được nghe nhiều nhất chính là Trần Bát Hoang.
Tất cả những chuyện hẳn ta nghe được đều liên quan đến vụ Bàn Khai thách đấu Trân Bát Hoang, Trân Bát Hoang chạy trốn thế nào, sợ hãi và hèn nhát ra sao.
Không ngờ một người như vậy lại dám ra mặt nói chuyện với hắn ta?
“Bàn Khai, không phái con thách thức con kiến đó sao? Bây giờ hắn đến rồi, còn xúc phạm sư tôn của con, biết nên làm gì rồi chứ?”
Tạ Phong Vân nhàn nhạt nói.