Sau đó, ông ta quỳ xuống: “Sư tôn, đệ tử bất hiếu, nhiều năm nay, vẫn không thể đưa người ra khói núi Vạn Long, con xin lỗi!”
Nói xong, ông ta dập đầu mạnh.
Phía sau, Trần Đức và Diêu Mộng Vũ quay sang nhìn nhau, cũng khom lưng, hành lễ.
Cách biệt trăm năm, nhìn thấy di hài sư tôn lần nữa, CỔ Lục Đạo trăm mối suy tư, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng, cuối cùng ông ta không nói ra miệng, trăm ngàn lời nói hóa thành mấy hàng nước mắt.
Õng ta khóc, ai có thế nghĩ, một thần vương đỉnh phong, cường giả chí tôn học viện Thánh Phong lại cháy nước mắt vào lúc này.
Hồi lảu, ông ta mới đứng dảy, đưa theo Trần
Đức, Diêu Mộng Vũ, mấy viện trưởng, hơn ba mươi trướng lão lặng lẽ hạ táng Lâm Phá Sơn ngay tại đỉnh Cô!
Chỉ cần Cổ Lục Đạo muốn, có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào.
Trong một ngày, chuyện ở học viện Thánh Phong như làn sóng lớn, vượt qua cả Đông Nguyên.
Cuồn cuộn vô địch, vùng đất Đông Nguyên mênh mông, vô số tông môn, thế lực, đều biết sự tích Trần Bát Hoang giết Tạ Phong Vân, truyền đi khắp nơi sôi sục!
Thậm chí, chuyện này truyền về Bắc Hoang, tông chủ Lưỡng Nghi Tông, Hoang Thiên Vương giết một vị bán thánh!
Tin tức này khiến tất cả thế lực sợ hãi, đám người Trình Lâm Phong của Lưỡng Nghĩ Tông đỏ nóng khoang mắt, kích động không thôi, hiện giờ, có Trần Đức, cuối cùng tông môn bọn họ đã bát đầu trèo lên dốc, càng ngày càng gần với ngày trở lại thời thịnh vượng!
Lập tức, danh hiệu Hoang Thiên Vương truyền từ Bắc Hoang đến Đông Nguyên.
‘Hoang Thiên Vương, danh hiệu thật bá đạo”.
“Bẳc Hoang có mấy địa thiên vương, ban đầu ưng Vương là một trong số đó, ông ta cũng chết trong tay Hoang Thiên Vương, có thế nói Hoang Thiên Vương dẫm lên đầu ông ta mà lên vị trí này!”
“Nhà họ ưng rất may mắn, hiện giờ vẫn trong thời kỳ đỉnh cao, chỉ vì trong gia tộc bọn họ đã tùng có một cô gái có quan hệ thân thiết với Hoang Thiên Vương”.
Bên ngoài, các loại sự tích ở Vân Tiêu Giới liên quan đến Trần Đức đều được người ta đào lên, hoàng triều Vô Cương còn viết ba chữ Trần Bát Hoang vào sứ sách, lưu danh muôn đời.
“Bát Hoang, sự trướng thành của con vượt ra ngoài dự liệu của tất cà mọi người, ngay cả thầy cũng bị tên nhóc con dọa sợ”.
Đã qua ba ngày kế từ khi Tạ Phong Vân chết, hôm nay, cổ Lục Đạo đang uống rượu cùng Trần Đức.
“Vậy ư, ha ha, vẫn phải cảm ơn sư tôn cho con toại nguyện, nếu không phải người cho đi, làm sao con có thể tiến vào núi Vạn Long?”
Trần Đức nói giọng ôn hòa, cho dù hiện giờ thực lực cúa anh đã vượt qua Cổ Lục Đạo, nhưng vẫn vô cùng tỏn kính ông ta, uống nước nhớ nguồn, không có Cố Lục Đạo, thì không có anh ngày hôm nay.