Thông thường mà nói, chênh lệch ít nhất hàng chục ngàn lần!
Chênh lệch này là chênh lệch trên cảnh giới, hoàn toàn không thể lấp đầy!
Vì thế, ông ta thực sự rất sốc.
Trưởng lão Phong vừa định nói gì đó thì đột nhiên!!!
‘Keng!’
Một trận ảm thanh kim loại truyền đến, Lương
Vĩnh Thanh đã rút kiếm ra!
Kiếm ởthât lưng rút ra khỏi vỏ, kiếm quang chói mẳt lập tức tỏa ra khắp nơi, giữa trời đất, một cỏ kiếm ý cực mạnh lan tràn phú khâp!
Leng keng leng keng!
Vào lúc này, kiếm trong tay, trên eo, sau lưng của những võ giá đều bắt đầu run lên, giống như gặp được vua của kiếm, không ngừng phát ra âm thanh!
Tất cá những người trước đó còn bị sốc trước sức mạnh của Trần Đức. Ngay lập tức bị kéo vào trong cỗ kiếm ý đó, Lương Vĩnh Thanh hệt như kiếm trong tay, khí thế cuồng ngạo, tùy ý, băng giá, tràn đầy sát khí lạnh lẽo, toàn bộ đỉnh núi, không ai có thế coi thường!
Tất cả mọi người đều run sợ, như thể trên đầu họ đang treo một thanh kiếm sắc bén, sẽ đâm xuống bất cứ lúc nào, lấy đi tính mạng của bọn họ!
Vi kiếm ý điên cuồng này, trưởng lão Phong cũng cười vui vẻ!
Đúng vậy, quyền không phái là điếm mạnh cúa Lương Vĩnh Thanh, trong tất cả các loại võ nghệ,
quyền của Lương Vĩnh Thanh là yếu nhất!
Mạnh nhất là gì?
Kiếm!
Lương Vĩnh Thanh dùng kiếm và Lương Vĩnh Thanh không dùng kiếm là hai người hoàn toàn khác nhau!
Thập bát trướng lão sớ đĩ đích thân tới đây đón hẳn, đó không phải là nhìn trúng tài năng kiếm đạo đáng sợ khiến người ta hết hi vọng của hắn sao?
Trong tay có kiếm, Lương Vĩnh Thanh ít nhất có thế đánh bại cường giá cảnh giới Thần Tôn năm mươi giai!
“Vù vù!”
Gió lạnh rít gào, kiếm ý mù mịt, Lương Vĩnh Thanh thực sự giống như kiếm tiên, quang ảnh lấp lánh.
Trường kiếm trong tay hắn vung lên, từng tầng linh khí phát ra, khí thế theo động tác của hắn liên tục dâng cao!
Ầm ầm!
Ngay lập tức, sắc trời có chút thay đổi.
Giông tố kéo đến!
‘Tuyệt Thiên Kiếm!”
Tích tụ đến đỉnh phong, trong nháy mắt liền xuất kiếm!
Trong cơn giông tố cổ quái, hân đã biến mất!
Đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!
Một phần vạn hơi thở, một kiếm từ trong không gian giống như đâm lê đột nhiên xuất hiện, chỉ thắng vào cổ họng Trần Đức!
Hẳn muốn giết người, muốn nhìn thấy máu!
Trần Đức thì sao?
Anh không di chuyến, đổi mặt với đường kiếm đó, anh hoàn đứng yên tại chỗ.
Về điều này, mọi người không ngạc nhiên, cho rằng anh nhất định là bị dọa ngốc rồi, một kiếm kia quá nhanh, quá mạnh, một tên rác rưởi Thông Thần Cửu Trọng sao có thể kịp phản ứng?!