Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời vừa dứt,

Trúc Mặc Uyên xoay người, đi về phía xa.

Mà Trần Đức,

Thì đi theo sau lưng cô ta một cách đờ đần.

Trên phế tích, Trúc Mặc Uyên lăng không bước đi.

Mồi khỉ chân trần bước đi, không gian sẽ nổi lên từng gợn sóng, chân ngọc thẳng tẳp thon dài, trắng đến mức khiến người ta lóa mắt, hơn nữa ăn mặc rất mát mẻ, lẳng lơ lại thêm quyến rũ.

Sau lưng cô ta,

Trần Đức vẫn nhắm mắt theo đuôi, mặt không cảm giác, hai tròng mẳt trống rỗng, giống như dã thú bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

Tốc độ của Trúc Mặc Uyên rất nhanh, cỏ ta biết rõ, với thực lực hiện giờ của Trần Đức, còn cả tình trạng rối loạn trong cơ thế, thời gian cỏ ta có thế khống chế cũng không lâu.

Một cửa truyền tống cơ giới xuất hiện,

Cô ta liền đưa Trần Đức một bước nhảy vào, phía sau cửa truyền tống là một rừng rậm.

Rõ ràng có thế thấy,

Trong rừng rậm, lúc ẩn lúc hiện có các con hồ ly màu sắc khác nhau nhảy vọt ra từ bốn phía trong rừng, cực kỳ nhanh nhẹn.

Khi bọn họ tiến vào rừng rậm,

Rất nhanh đã đến trước truyền tống

trận.

“Chàng trai nhỏ, vào đi”, Trúc Mặc Uyên ngoắc ngoắc tay với Trần Đức.

Trần Đức đi từng bước một, rất nhanh liền đi vào truyền tống trận.

Ánh sáng trận văn lóe lên,

Vài cái hít thở,

Trong nháy mắt liền biến mất.

Điếm đến của truyền tống trận,

Chính là thành Hiên Viên!

“Trần Bát Hoang, tôi chỉ có thế giúp anh đến đây thôi, có thế giết mấy tên kia hay không, chính là nhìn vào vận may của anh”, trong con ngươi Trúc Mặc Uyên lóe lên chút không nỡ.

“Lúc trước không nói hắn có thể giết chết những người đó hay không, dù giết chết thì sao?”, bên cạnh Trúc Mặc Uyên, không biết từ lúc nào xuất hiện một cỏ gái tuổi tác xấp xỉ, thản nhiên nói: “Đám người Trần Phong Hành chết, hắn vần sẽ mất phương hướng, hóa thành cồ máy giết người, tùy ý chém giết, có lẽ vẫn sẽ có người của bốn đất nước lớn đến giết hắn”.

“Tôi biết”.

Trúc Mặc Uyên khẽ gật đầu: “Giúp hắn chỉ là không muốn nhìn thấy một người vì người thân, bạn bè mà từ bỏ linh trí, tu sĩ can tâm tình nguyện bỏ mạng, nhưng cuối cùng ngay cả kẻ địch vẫn không tìm thấy”.

“Đúng vậy, mất đi linh trí, giết chết Trần Ai, nếu như không có ai hỗ trợ, hắn quả thật không về được thành Hiên Viên, chỉ có thế tàn sát bậy bạ ờ nơi nhỏ bé chật hẹp này”, người phụ nữ kia môi đỏ mọng khẽ nhúc nhích, nói đến đây lại thở dài.

“Đáng tiếc, chuyến đi này dù thắng hay bại cũng mười phần chết chắc”.

Thành Hiên Viên,

Khí tức sinh mạng của Độc Cô Huyền đã rất yếu ớt, một Vương Quân như hắn ta đối mặt với công kích của bảy cường giả cấp cao, muốn chịu đựng cũng võ cùng vô cùng khó khăn,

Nhưng,

Hắn ta không có lựa chọn nào khác.

Một khi đế mặc cho mấy người này rời khỏi kiếm vực, Độc Cô Huyền nhất định sẽ chết,

Dù sao cũng sẽ chết, chi bằng kéo dài còn hơn.

Kéo dài đến khi Hiên Viên Anh Hùng quay về, còn có một tia hy vọng sống sót.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK