Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rồi rớt thẳng xuống đất!

“Vù, vù!”

Gió thối vù vù, ánh vàng lóe mắt, 10 giây sau,

ầm!

Cùng với một tiếng nổ đinh tai nhức óc, cả quảng trường như xuất hiện động đất, rung lắc kịch liệt rồi cuốn lên từng luồng khói bụi bay đầy trời!

Tiếp theo, mọi thứ đều kết thúc.

Một khuôn mặt điển trai như điêu khắc hiện lén

trong mắt của mổi người, cùng với sự xuất hiện của anh, cả quảng trường chợt trở nên nghẹt thở, yên tĩnh như chết!

Bởi vì, bóng người kia không phải ai khác mà chính là Trân Đức, Trần Bát Hoang!

Anh, vẫn còn sống!

“Ban nãy, là ai muốn giết người con gái của tôi?”, trong sự yên tĩnh đó, ánh mắt Trần Đức lập tức lia về phía Chu Tu.

“Là mày?”

“Tao…”

Chu Tu vừa định há miệng nói gì đó thì đập vào mặt hẳn chính là một chưởng của Trần Bát Hoang. Cách 20 30m, bỗng dưng Chu Tu cảm giác được một áp lực khủng bố không thế chống cự lại được ập tới.

“Bịch!”

Hai chân hân không kìm được trực tiếp quỳ xuống tại chổ!

“Bịch!”

“Bịch!”

Cùng lúc đó; mười mấy người đằng sau hắn cũng quỳ xuống, run lẩy bẩy!

Kế tiếp, Trần Đức nhấc chằn lên thong dong bước từng bước một đl đến trước mặt Chu Tu, rồi liếc nhìn đám chấp sự tư pháp kia: “Hình như là mấy người, định đụng vào người phụ nữ của tôi đúng không?”

Cả người Chu Tu toát mồ hôi lạnh, lòng thầm sợ hãi đến cùng cực!

Mấy ngày trước, hắn còn có thể lập tức giết chết Trần Bát Hoang, nhưng hôm nay, Chu Tu lại chẳng thế chống cự dù chỉ là một chút!

Chu Tu sợ hãi đến run rẩy lỉnh hồn, nếu không nhìn thấy tận mắt và tự mình trải qua thì hắn không tài nào tin được chuyện này sẽ là thật…

Cơ thế hắn run lấy bấy, co rúm lại, mà 16 tên cấp dưới đằng sau Chu Tu lại càng khoa trương hơn, cả đám đều run rấy quỳ rạp xuống đất, mặt mày trắng bệch như tờ giấy, tựa như nhìn thấy thần chết, sợ hãi đến cùng cực!

cảnh tượng đó khiến 100 ngàn võ giả trong quảng trường nhìn ngây người!

Kia chính là chấp sự tư pháp đó!

Chấp sự tư pháp của Thông Thiên Các đều là Địa Tiên, thậm chí là Địa Tôn!

Vậy mà lại quỳ xuống trước mặt Trần Bát Hoang!

Quan trọng nhất là, Trần Bát Hoang còn chưa ra tay, mà chí mới lắng lặng đứng đó thôi…

Rốt cuộc thì… chuyện này… là như thế nào?

Có chuyện gì xảy ra vậy?

Hơn nữa, chắng phải Trần Bát Hoang đã chết rồi sao?

Tại sao lại còn sống?

Tháp Linh Thú là do anh đâm thủng Ư?

Giờ phút này, đầu óc của mọi người đều rối như tơ vò, trong đầu đều là sự khó hiếu và vô vàn dấu chấm hỏi…

Hoa Linh Vy chảy xuống hai hàng nước mắt, cô ta còn tướng rằng Trần Bát Hoang đã chết và không

thế xoay chuyến tình thế được nữa. Giờ lại nhìn thấy anh sống sờ sờ trước mắt. Cái cảm giác mừng rỡ từ trong nỗi tuyệt vọng ấy khiến một người lạnh lùng như cô ta cũng không nhịn được bật khóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK