Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàng trăm, không, hơn một ngàn võ giả nổi tiếng cũng với những bậc tiền bối đến từ các gia tộc lừng danh, ai nấy đều bị một đao vừa rồi chấn động triệt để.

“Nếu là tôi thì chắc cũng táng mạng dưới thanh đao này, trong đó chắc chắn có võ kỹ”, Trần Nguyên Bình cảm thấy da đầu tê rần, một đao thôi, cũng đủ để ông ta có cái nhìn mới về Huyết Lãnh.

Huyết Lãnh mạnh hơn tưởng tượng của ông ta rất nhiều.

Chỉ e…

Chỉ e hắn đã đủ khả năng đánh ngang cơ với người cảnh giới Linh Hải kỳ

Trương Tử Đằng bị thanh đao đáng sợ kia dọa cho nhảy nhổm khỏi vị trí, hít đầy một mồm cát bụi, bò lồm cồm trên mặt đất, hai mắt run run, chấn động đến nỗi không nói nên lời.

ức Thư Huyên vẫn còn ngồi vững, tuy nhiên cũng thoáng chút nhếch nhác, y phục cũng bị bẩn.

Cũng như mọi người, trong lòng cô ta tràn đầy khiếp sợ.

“Không biết Trần Bát Hoang ra sao rồi”, Lục Phong sắc mặt u ám, Huyết Lãnh có vẻ nhỉnh hơn một chút, Trần Bát Hoang… có thể trụ nổi không?

“Còn phải nói, đương nhiên là chết mất xác rồi còn gì nữa, ha ha ha… Cái thứ rác rưởi đó làm sao chịu nổi một đao của Huyết Lãnh?”, Cổ Thông Thiên vui sướng khoái trá, cảm giác thỏa mãn khi trả được thù lan ra khắp người, hả hê

nhìn lên võ đài chằm chằm không rời mắt.

Hắn muốn nhìn thấy Trần Bát Hoang chết.

Kể cả Cao Viễn, Cổ Lâm, người của nhà họ Vân và nhà họ Thành cũng thế…

Bọn họ đã bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ xấu xí, ghê tởm của Trần Đức khi chết.

“Cậu Trần…”, sắc mặt Kỳ Hàn cực kỳ khó coi, trong lòng hắn cảm thấy rất căng thẳng.

Mấy người Đàm Thu, Trương Tử Đằng và Giang Hồ Hải cũng căng cứng người, tim bọn họ gần như ngừng đập, vô cùng căng thẳng.

Hai người Âu Dã Thanh Vũ và Lữ Đông Dã cũng thế, nói thật, con người Trần Bát Hoang không tệ, bọn họ đều không mong muốn anh xảy ra chuyện.

Dưới đài luận võ, mọi người đều tập trung vào khu vực trung tâm đang bị bụi mù bao phủ, hồi hộp chờ đợi kết quả.

Tuy nhiên…

Hầu hết mọi người đều cho rằng cái tên Trần Bát Hoang không biết trời cao đất dày kia không chết thì cũng trọng thương. Tuy là vậy, nhưng bọn họ vẫn muốn tận mắt nhìn thấy.

Đá vụn, tro bụi từ từ rơi xuống đất.

Thời gian dần trôi qua, trên đài luận

võ…

Bỗng nhiên…

Một bóng người văng ra từ màn tro bụi, hệt như một khối đá ném thẳng xuống rìa lôi đài.

Trong tay người nọ…

Không có đao!

Trên người hắn toàn là máu, một vết đao sâu hoắm trước ngực, nhìn thấy mà giật mình. Hắn rơi xuống, kéo theo đó là máu tươi chảy tràn trên nền nhà.

Sau khi rơi xuống đất, hắn không dừng lại mà tiếp tục lăn lông lốc ra khỏi lôi đài theo quán tính. Nơi mà hắn lăn qua để lại một vết kéo dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK