Mặc dù bây giờ Trần Đức tự nhận mình mạnh hơn Long Đế, nhưng danh hiệu Hoang Thiên Vương này cho đến tận bây giờ anh vẫn hài lòng nhất, Chiến Thần hay Ma Vương gì đó thì quá tầm thường.
“Tốt”.
Quất Hữu Kinh gật đầu: “Hoang Thiên Vương, nếu cậu chọn khiêu chiến với tôi, vậy tôi sẽ tác thành cho cậu. Nhưng khi còn sống tôi chính là Thánh Tổ đỉnh phong, sau khi chết cũng là cường giả cấp Thánh Tố, cậu tuy thân là Thần Vương, tôi cũng sẽ không chút nương tay, một đao sinh tử mù mịt, cậu nghĩ kỹ chưa?”
“Tiền bối cứ tận tình xuất đao!”
Nếu Trần Đức đã muốn khiêu chiến, anh cũng chưa từng nghĩ bọn họ sẽ nương tay, anh đã chuẩn bị sẵn sàng.
Lời vừa dứt,
Kiếm Long Ngâm trong tay Trần Đức đã xuất
hiện, linh khí màu vàng bùng nổ, tóc dựng đứng, kim quang lóe sáng, Cực cảnh và cửu Trọng Cực Ánh đồng thời thi triển, chuẩn bị toàn lực ứng phó.
“Keng!”
Quất Hữu Kinh cũng không hề nói nhám chút nào, trường đao dần dần lao ra khỏi vỏ, tiếng kim loại chói tai lóe sáng vang lên bốn phía, vang vọng bên tai mỗi một võ giả.
Không ít người đã dừng chân lại xem,
Đương nhiên, người bọn họ nhìn không phải Trần Đức, mà là Quất Hữu Kinh!
Đao Quỷ Quất Hữu Kinh ra tay, đáng xem!
Trường đao ra khỏi vỏ, từng đường đại đạo màu đỏ quấn quanh, hai tròng mât của Quất Hữu Kinh nghiêm túc, một giây kế tiếp liền ra tay!
Nhanh như hồng nhạn, cường tráng như du long!
Tốc độ này gần như không ai có thế thấy rõ, chỉ nhìn thấy một đường bạch quang lóe sáng từ trong đỏ thắm, trấn áp càn quét tất cả, dưới trường đao, không gian sụp đố, nứt ra, rơi vào một mảng hư không cuồn cuộn, dưới đao mang nuốt trọn Trần Đức, đứng đầu sóng ngọn gió, gần như sáp bị nứt
vỡ ra, không chút nghi ngờ, một đao của Quất Hữu Kinh hoàn toàn có thể bổ ngang bầu trời Vân Tiêu Giới!
Không gian của vùng mai táng Thần Ma không giống với ngoại giới, nếu không thì không thế nào chịu đựng nổi.
“Chiến!”
Trần Đức không suy nghĩ nhiều, chỉ phun ra một chữ, đột nhiên thân kiếm xoay chuyến, quang mang yếu ớt giải phóng, mang theo một mảng kim hoa, dẫn ra một chục ngàn phần trăm tinh lực, tiến lên đón trường đao của Quất Hữu Kinh!
Giữa một phần vạn cái hít thở,
Đao, kiếm, đụng nhau!
“Keng!”