Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ông ta trông rất già cả, y như một ông lão trăm tuổi, nhưng lại cực kỳ tinh thần, mặt mày sáng láng, trường bào bay phấp phới. Dưới chân giầm lên một thanh kiếm, trông tiên phong đạo cốt giống như kiếm tiên!

Ngũ viện trưởng và hai mươi mấy trưởng lão đều im lặng chờ đợi ngoài rừng Thạch Kiếm!

Các đệ tử ngoại viện cũng không ai dám phát ra âm thanh, lắng lặng chờ đợi cùng họ!

“Keng, keng, keng!”

Trên không trung, tiếng kiếm ngân bắt đầu vang lên như soạn nên một khúc hành quản, đinh tai nhức óc, khiếp hồn khiến cho người ta sinh lòng khao khát.

Kiếm quang đầy trời rơi rụng, vô tận kiếm ý xoay vòng, trong rừng Thạch Kiếm không ngừng vang lên âm thanh vù vù.

Cảnh tượng ấy mãi một lúc lâu cũng chưa biến

mất.

Vừa đợi chính là ba ngày.

Đến ngày thứ ba, kiếm đá, kiếm sẳt bay đầy trời cuối cùng cũng hạ xuống._________________________

Mọi thứ, khôi phục yên tĩnh!

Cùng lúc đó, kể cả ngũ viện trưởng và hơn hai mươi vị trường lão đều tập trung tinh thần, căng thẳng, sốt ruột nhìn chằm chằm chồ sâu trong rừng Thạch Kiếm!

Bọn họ biết, người ở bên trong đã hoàn toàn đạt được truyền thừa của Kiếm Thánh cầm Tâm!

Người nhưthế, nếu họ có thể nhận làm đệ tử thì mai sau tất nhiên có thể mạnh lên theo!

Những trưởng lão như họ cũng có đạo lý mẹ vinh nhờ con, đệ tử càng mạnh thì đãi ngộ của họ cũng càng cao.

Đương nhiên, đây không chỉ đơn giản là đãi ngộ, ai mà chẳng muốn có được một đệ tử có tư chất kinh người?

Một mặt, khi đệ tử trưởng thành sẽ có cảm giác về thành tựu, còn hãnh diện. Mặt khác, ví dụ tương lai họ không thể mạnh lên nữa thì đệ tử sẽ trở thành ngọn núi lớn nhất để họ dựa vào.

Đặc biệt là lục trường lão, ông ta cũng là kiếm tu nên cực kỳ mong chờ đối với người trong rừng Thạch Kiếm!

Đương nhiên, trong hơn hai mươi trưởng lão, kiếm tu cũng có bảy tám vị.

Người nào người nấy cũng chẳng thua kém gì lục trưởng lão.

Bất kể là đệ tử, trưởng lão, ngũ viện trưởng hay hơn mười ngàn đệ tử ngoại viện thì đều tập trung tinh thần, nhìn chắm chắm vào rừng Thạch Kiếm.

Cuối cùng, cùng với một tiếng vang nhỏ, một bóng người cầm kiếm chợt đi ra!

Đó là một người mặc một bộ đồ trắng như mây, quần trâng phấp phới nhẹ nhàng thanh thoát.

Bộ đồ trắng bao vây lấy đường cong đẫy đà, duyên dáng đến cùng cực. Trên cái gáy ngọc ngà là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần có chút trong trẻo lạnh lùng, lại lộ ra đôi nét thong dong, tùy ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK