Ba chữ Trần Bát Hoang có thế khiến tinh thần và trái tim tất cả mọi người ở Đại Thiên Thế Giới rung động, chủ nhân của ấn ký Thiên Tâm, ai mà không muốn há miệng cắn một cái? Anh đúng là một miếng thịt béo bở!
Mà bấy giờ.
Miếng thịt béo đó, lại ở ngay trước mặt ỏng cháu bọn họ!
Lòng Lý Trường Sinh hoảng hốt, hắn còn kích động và hào hứng hơn cả những lúc nhìn thấy một người con gái tuyệt sắc cời sạch hết đồ.
“Ra tay!”
Lý Hạo Uyên không đế lộ thân phận Trần Đức ra ngoài, nơi này là thành Phong Vản, xung quanh đêu là võ giả, trong đó có một vài cao thủ rất mạnh, một khi đế lộ, thì có khác gì chắp tay dâng cả kho tàng bảo bối cho người ta đâu? Sau khi ông ta dùng thần thức truyền âm cho Lý Trường Sinh thì bản thân cũng ra tay.
Một giây sau.
Khí thế của Lý Hạo Uyên chợt thay đổi, ông ta thiêu đốt máu huyết của mình, cả hai đồng tử đều hóa thành màu xanh lam, dáng vẻ lọm khọm cũng trớ nẻn tháng tap, khí thế bức người.
Nguyên khí màu lam bao trùm lấy toàn thân, trong tay lại xuất hiện một cây roi dài màu đen ánh vàng.
Roi của ông ta được chế tạo từ Giao Long cực kỳ mạnh mẽ và tinh thiết quý hiếm, có thế cảm nhận được hơi thờ đầy bá đạo và khát máu rõ rệt của Giao Long trên thân roi.
“Gào!”
Ông ta vừa rút ra, roi đã hóa thành hình rồng, thân rồng khống lồ dài cả trăm mét đánh về phía Trần Đức, thân rồng uốn lượn khiến không gian bị đè nén đến biến dạng, vuốt rồng lướt qua tạo thành những khe hờ, loạn lưu bắt đầu tràn vào không ngừng.
Ly Triröng Sinh cüng ra tay.
Tuy thirc lirc cüa hän khöng bang Ly Hao Uyen, nhirng cüng khöng phäi cäi loai de nan böp, mot ke cap Thien nhir han, döi mät khap Nam Ha Chäu van lä mpt ngiröi noi bat, döi mät löe len mäu xanh lam lanh leo, trong tay cäm thanh kiem nhir thien kiem, häo quang chöi mät khien con ngiröi ta ma mät nhir mü, xuyen qua hir khöng, dam ve phia mät Tran Durc.
Chang nhöng the.
Mieng hai ngu’öi ho cön niem thü* chü thuät g] dö, am thanh quy quäi dö khien döi mät ho lai cäng dam mäu hon.
Hinh nhir dö lä mpt loai hon ky.
Trong lüc ho niem chü, Trän Oirc cäm thäy thän hon bi thur gi dö änh hirong, cäm thäy däu väng mät hoa.
Trần Đức không ngờ hai người lại đột nhiên tung ra sát chiêu khủng bố như thế, anh cố gắng dồn sức đánh trả, phòng ngự.
Nhưng.
Anh đang ở trạng thái bình thường rơi vào trận chiến một đánh hai, trong đó có cả Lý Hạo Uyên cảnh giới Thiên Đạo cửu trọng thiên, chắc chắn không thế đánh lại.
Trong nháy mắt.
Anh đã bị đánh ra xa vài trăm mét.
Cánh tay phải của anh trực tiếp bị roi Giao Long kéo đứt ra, sau đó rơi xuống đất, roi Giao Long vụt tới khiến cánh tay lập tức hóa thành hư vô, nửa bên mặt trái cũng bị hủy hoại, máu thịt mơ hồ. Quần áo trên người anh cũng bị máu nhuộm đỏ.
Cũng may.
Một đòn chí mạng của Lý Hạo Uyên đã được anh cản lại, không thể giết chết anh.
Về phần một kiếm của Lý Trường Sinh.
Anh không đỡ.
Không phải là anh không muốn đỡ, để chặn được một roi của Lý Hạo Uyên, anh đã dồn gần hết sức mạnh của mình rồi, thật sự không còn đủ sức để đỡ một kiếm của Lý Trường Sinh.
Điều duy nhất có thế làm.
Chính là khiến cho mũi kiếm thoáng lệch ra khỏi quỹ đạo một chút.