Dù sao đây là nơi Bát Thần để lại, hơn nữa bọn họ đều là cường giả, có thể cảm nhận rõ ràng cho dù là quy luật và trận văn tàn phá, bọn họ cũng không xông qua được!
Đây chính là Bát Thần!
Đồ hắn để lại không ai dám khinh thường miệt thị!
“Mẹ kiếp, phải chờ đến khi nào đây…”, Thiên Yêu Hoàng thấp giọng than thở: “Này, nhóc Trần, sao cậu cứ ngây ra thế?”
Vô số cường giả đều nhìn chằm chằm vào cổ điện kim loại.
Một khi quy luật và trận văn hoàn toàn biến mất, bọn họ sẽ chen lấn xông vào!
Theo thời gian đưa đẩy,
Nửa canh giờ sau,
Cơ thế Trần Đức đột nhiên chấn động,
Thần hồn của anh đã trở lại!
Cổ điện kim loại,
Đã nảy sinh liên quan đến anh, được anh luyện hóa, trở thành một trong những pháp khí bản mệnh của anh!
Cùng lúc đó,
Thanh khí bản nguyên trong thần hồn bắt đầu từ từ lan tràn khắp lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách hài, đến khi trải rộng toàn thân, khóe miệng anh cũng hiện lên ý cười sâu xa.
Anh cũng không lập tức thu lấy cổ điện ngay,
Anh muốn thu thì bất cứ lúc nào cũng được, nhưng anh không thu!
Chờ quy luật hoàn toàn biến mất,
Nói không chừng có thể nhân cơ hội này đào hố giết một đám kẻ thù?!
Trong Tiểu Thế Giới ầm ầm không dứt.
Ngoài cổ điện kim loại, quy luật không ngừng hóa thành hư vô, trận văn nứt ra, trong chu vi ngàn dặm giống như có động đất giáng xuống, liên tục kêu ầm ầm.
Để khiến cổ điện kia càng hấp dẫn được nhiều người hơn chút,
Trần Đức vận chuyển cổ điện, lệnh cho nó giải phóng quang hoa sáng chói, giống như bên trong có chứa bảo vật chí cường, hơn nữa lại giải phóng từng tia thanh khí bản nguyên thông qua cổ điện kim loại,
Lập tức,
Trần Đức phát hiện một vài lão già ánh mắt cũng xanh biếc,
Mấy vị Thần có mặt tại đây cũng bị thu hút.
Không có gì khác, từ bên trong luồng thanh khí kia bọn họ cũng cảm nhận được khí tức sinh mệnh mãnh liệt, giống như đó là một loại bản nguyên sinh mệnh, thân là tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ sắp bỏ mạng, bọn họ cực kỳ mẫn cảm với một vài thứ đồ có thể tăng trưởng thọ nguyên,
Mặc dù,
Bọn họ cũng không hiểu thanh khí rốt cuộc là thứ gì, đến từ đâu.
Nhưng,
Chỉ liếc mắt nhìn, bọn họ liền phán đoán thanh khí kia tuyệt đối hữu dụng với sinh mệnh sắp khô kiệt của bọn họ!
“Những loại khí tức đó giống như không thuộc về Đại Thiên Thế Giới này”, con ngươi lão Yêu Hoàng ngơ ngác, ông ta đã sống ba chục ngàn năm, kiến thức uyên bác, nhưng không nhìn thấy loại khí tức kia: “Nhóc Trần, chuẩn bị xong rồi, ngay khi đại trận hoàn toàn buông lỏng, chúng ta liền xông vào”.
“Khụ..;
Trần Đức nói: “Đừng gấp gáp, tôi có cách khác có thế lấy được bảo vật bên trong”.
“Cách khác?”
“ừm”.
Trần Đức không giải thích thêm, chỉ đồng thời truyền âm cho Hiên Viên Liệt, Hiên Viên Chiến, cùng với Đoàn Sơn Nhạc.
Ba người đều kinh ngạc nhìn Trần Đức,
Bây giờ,