“Trời ơi, vận may của tên này tốt đến vô lý!”
Hàng triệu người sau khi hoàn hồn liền cầm thán, vô cùng vô cùng hâm mộ cùng ghen tị, hận không thế thay thế Trần Đức, chú động cầu xin ưng Thương nhận bọn họ.
Theo bọn họ thấy, Trần Bát Hoang không có lý do gì đế từ chối!
Hân yêu nghiệt thì sao?
Tài giỏi thì sao?
ưng Thương là một cường già siêu cấp cảnh giới Thần Tôn Tứ Trọng, hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc với đám người Thương Thái, Lâm Phong!
Trần Bát Hoang có thể giết hàng trăm người đó, nhưng có thế giết chết ưng Thương sao?
Không thế nào!
Hơn nữa, phía sau Ưng Thương là nhà họ Ưng, Ưng Chiếu bố hắn là cấp Thân Vương.
Cá Bắc Hoang, ai dám chọc đến nhà họ ưng?
Có thế trở thành nô lệ, thuộc hạ của ưng Thương, còn có sức hấp dẫn, có tiền đồ hơn làm người đứng đầu của một vài thế lực nhị phấm!
Đồng ý, từ nay về sau Trần Bát Hoang sẽ vinh hoa phú quý.
Không đồng ý, chỉ còn con đường chết!
Sao hán phải từ chối chứ?
“Bát Hoang…”, Âu Dã Tư Linh đi tới trước mặt Trần Đức, hai hàng nước mắt chảy dài, cô ta vốn cao quý lạnh lùng, nhưng cũng không ghét bỏ toàn thân dính đầy máu của Trần Đức, ôm lấy Trần Đức, điềm đạm đáng yêu.
Cánh tượng này một lần nữa khiến mọi người kinh ngạc, Âu Dã Tư Linh, hình như…thực sự thích Trần Bát Hoang?
Mẹ kiếp!
Mát mù rồi sao?
Lúc đầu, bọn họ còn cho rang Trần Đức cưỡng hôn, nhưng lúc này mới hiếu, hóa ra Trần Bát Hoang và Âu Dã Tư Linh đều có tình cảm với nhau.
Ưng Thương chỉ là kẻ chen chân vào.
“Không sao rồi”.
Trần Đức nhẹ nhàng vỏ lưng Âu Dã Tư Linh, khuôn ngực mềm mại của Âu Dã Tư Linh khiến anh có chút ngạc nhiên, hình như còn lớn hơn vẻ ngoài nhìn vào?
Trần Đức an ủi một hồi mới buông ra, ngay sau đó liền vổ vào cặp mông căng tròn của cô ta.
“Bốp!”
Giọng nói lanh lánh vang lẻn, Trần Đức ngang tàng nói: “Không được khóc nữa, bât đầu từ hôm nay, em chính là người phụ nữ cúa Trần Bát Hoang anh!”
“Người phụ nữ của anh, chỉ được cười, không được khóc!”
Khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Ảu Dã Tư Linh bông chốc ứng hồng, choáng váng, ngại ngùng, đầy phong vị.
Bộ dạng như vậy khiến tâm trạng người ta phơi phới, một vài võ giả thậm chí còn chảy máu mũi!
“ừm”.
Âu Dã Tư Linh khẽ đáp lại một tiếng, cho dù ngày sau thế nào, là sống hay chết, Âu Dã Tư Linh đã chọn Trần Đức, không phải vì sức mạnh của anh, cũng không phải vì hôn ước của hai người, chí bởi vì hôm nay Trần Đức dám liều chết cứu cỏ ta!
Một mặt như vậy của Âu Dã Tư Linh, rơi vào trong mắt ưng Thương khiến hắn vô cùng đố kỵ.
“Ha ha…”