Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đặc biệt đối với yêu tộc, thì rất ít khi từ chối!

Nếu hiệu quả của nguyên khí Hổn Độn với nhân tộc là một vạn, thì tác dụng, hiệu quả với yêu tộc là mười vạn, thậm chí là trăm vạn!

Bởi vì huyết tộc có một loại huyết mạch, tên là huyết mạch Hổn Độn!

Huyết mạch Hỗn Độn mạnh hơn huyết mạch bình thường không hề ít.

Hơn nữa, ban đầu, cũng chính vì Linh Lung muốn có được chút nguyên khí Hỗn Độn trong đỉnh Long Vân, mới sa vào địa cầu, nghĩ cũng biết, nó quan trọng đến thế nào.

Ép buộc dụ dỗ có đủ, Trần Đức không tin ông lão không động lòng.

Quả nhiên, anh vừa dứt lời, càng cảm thấy rõ ràng Thiên Yêu Hoàng đã động lòng, lập tức khí tức của ông ta không ổn định.

“Cậu… cậu nói thật không?”

Rõ ràng giọng của Thiên Yêu Hoàng hơi kích động, nhưng ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại.

“Cậu nhóc, nguyên khí Hổn Độn là thứ cậu nói sản sinh ra thì có thế sản sinh ra chắc? Sợ là cậu còn chưa tỉnh ngú, đang nằm mơ, muốn gạt lão phu đi cùng cậu, đúng là việc gì cũng làm ra được.

Ban đầu, Thiên Yêu Hoàng đúng là bị lời của Trân Đức hấp dẳn, chấn hãi, không còn bình tĩnh, nhưng dù sao ông ta cũng là ông lão sống mấy trăm ngàn năm, nhanh chóng bình tĩnh lại.

Nguyên khí Hỗn Đỗn là thứ gì?

Giữa trời đất này, nguyên khí tốt hay xấu được phán đoán theo độ thuần khiết của nó. Độ thuần

khiết lại được phán đoán theo đại đạo pháp tắc hàm chứa trong nó, chứa càng nhiều thì càng thuần khiết, càng có ích cho con người!

Nhưng nguyên khí Hỗn Độn thì khác, nó không hàm chứa một chút đại đạo pháp tâc nào.

Nguyên khí bình thường giống như một loại thuốc, thuốc nhiều thành phần có thể chữa bệnh, nhưng nếu quá nhiều thì sẽ trở thành thuốc độc, thậm chí uống vào sẽ xuất hiện các loại biến chứng.

Cũng có thể nói giống như kiến thức, có lúc kiến thức nhiều, đối với một số người mà nói, ngược lại sẽ ánh hưởng đến sức tưởng tượng.

Tuy nguyên khí và thuốc, kiến thức không thế so sánh với nhau, nhưng đại khái đều có ý như vậy, còn nguyên khí Hỗn Độn thì khác, nó không hàm chứa đại đạo, không dám chứa pháp tắc, hiệu quả cúa nó tốt hơn nguyên khí thuần khiết rất nhiều.

Nhưng nguyên khí Hổn Độn là nguyên khí tự nhiên của trời đất, vô cùng hiếm có, đâu phải người nào cũng có thế sản sinh ra được?

Cho nên, sau khi bình tĩnh lại, Thiên Yêu Hoàng cảm thấy Trân Đức đang lừa ông ta, dụ ông ta, mất hết thiện cảm với anh, thậm chí trong lời nói còn có vẻ chán nản.

Vốn dĩ hai lý do trước cũng đã đủ, Thiên Yêu Hoàng đã định rời đi cùng anh, bây giờ lại không muốn đi.

“Lão Yêu Hoàng, tôi đứng ngay trước mặt

ông…”

Trần Đức ngồi vững vàng, không vội vàng: “ông phải vào thức hải của tôi, tự quan sát, ông thấy thế nào?”

Vừa dứt lời, chỗ giữa đôi lông mày của Trần Đức lóe lên hào quang, thần môn mở ra!

Hành động như vậy rất nguy hiểm, cũng may Trần Đức tu luyện “Thiên Yêu thông thần pháp”, chác chắc anh sẽ không gặp phải tổn hại gì, cho nên mới không kiêng sợ.

Hành động này khiến Lão Yêu Hoàng ngạc nhiên.

Chắng lẽ… cậu ta nói thật?

Sau đó, ông ta không hề khách sáo, lập tức một luồng hồn lực tỏa ra, tiến vào thần môn.

Liền sau đó, ông ta thộn người!

Nguyên khí Hỗn Độn, đúng là nguyên khí Hỗn

Độn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK