Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, ngoài Trần Đức, Bàn Chiến, Liễu An Dật ra thì 73 người còn lại đều bùng nổ linh khí tạo nẽn dao động khủng bố thoáng chốc khiến xung quanh nổi lên một cơn gió lốc đáng sợ.

“Hử?”

Giờ phút này, kế cả Trần Đức, ánh mắt của rất nhiều người đều không kiềm được nhìn về phía Lăng Không và phát hiện khí thế của hân là mạnh nhất trong số bảy mươi mấy người kia!

Địa Tôn Giả tầng 6!

“Ha ha, sao, Trần Bát Hoang, có phái bất ngờ lắm đúng không?”, Lăng Không chú ý tới ánh mắt bất ngờ của Trần Đức, nghiền ngẫm cười khẩy: “Tao nói rồi, mày, một con kiến đến từ Trái Đất không xứng đè đầu cưỡi cổ tao, càng không xứng tơ tưởng Lỉnh Vy!”

Khí thế Lăng Không điên cuồng tăng lên Địa Tôn tầng 6, vì là đám cuối cùng nên rất được chú ý, không ít người đều chú ý tới hắn.

Dù là Thạch Thiên trước đó vần xem nhẹ hắn cũng ngấn ra, hơi bất ngờ nói: “Không ngờ tên kia cũng quá mạnh đi chứ?”

“Đúng vậy, hẳn hẳn là cũng tu luyện công pháp hay võ kỹ che giấu thực lực nào đỏ như Trần Bát

Hoang”, Giang Đồng Hải sáng mắt nói: “Nếu hắn muốn vào Thái Dương Cung thì sau khi sát hạch kết thúc, nếu có thành tích tốt thì có thế qua lại”.

“ừ’.

Thạch Thiên gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Trên thực tế, không chỉ bọn họ mà không ít người trong những thế lực còn lại cũng hài lòng với Lăng Không, đưa hắn vào danh sách ứng tuyển.

Trong đội ngũ cuối cùng, từng bỏng người vội vàng nhảy vào tháp Linh Thú, Lăng Không đẳc ý nhìn Trần Đức, từ vẻ mặt, động tác cho đến ngôn ngữ đều lộ ra đủ loại khiêu khích anh.

“Thực lực đúng là khiến tôi bất ngờ đấy, nhưng… chí số thông minh có vẻ đáng lo đỏ”, Trần Đức bất đắc dĩ, cuối cùng cũng thật sự hiểu được tại sao Lăng Không cứ quấn lấy anh mãi không bỏ.

Một mặt là vì thứ tự, nhưng nhiều hơn… e rằng chắc là vì Hoa Linh Vy.

Lăng Không nhâc tới hai chữ “Linh Vy” thì hai mắt hơi đỏ lên, tràn ngập sự yêu mến, dù hắn đã cố gắng che giấu, nhưng vẫn khó có thể giấu được.

Trần Đức hoàn toàn không muốn đế ý đến hắn, nếu thích Hoa Linh Vy thì đi theo đuổi cô ta đi, la ó

lên mặt trước mặt anh làm gì? Hoa Linh Vy có thế nhìn thấy chắc?

Mẹ nó, đúng là đồ điên.

“Mày nói ai chỉ số thông minh đáng lo?” Lăng Không nổi giận, định chửi thêm mấy câu, lại phát hiện người trong đội ngũ này đã sắp đi vào tháp Linh Thú hết.

Ngay cả cậu chủ Tiếu Bàn cũng chậm rãi tiến vào tháp Linh Thú, trước tháp chỉ còn lại hắn và Trần Bát Hoang.

Thế nên, Lăng Không không khỏi thầm hoảng hốt, sợ tụt lại phía sau bèn vừa đi về phía cửa vào tháp Linh Thú, vừa không quên đe dọa Trần Đức:

“Thằng khốn, tao sẽ chờ mày trong đó!”

“Haiz… quả nhiên là hồng nhan hoạ thuỷ”, Trần Đức bất đắc dĩ lắc đầu, thân thiết với người đẹp quá luôn dễ đưa tới một ít ruồi bọ không đâu.

Trần Đức thôi không nghĩ nữa, cũng chẳng sốt ruột, mỗi một đợt đều có khoảng 5 phút để chuẩn bị.

Anh vừa điều chỉnh trạng thái, vừa quan sát từng màn hình lớn.

Giờ phút này, trẽn màn hình đã sáng lên tới 123 tầng, Hàn Hư vẫn là người dẫn đầu.

Theo sát sau đó là đám người xuất sâc trên bảng hào kiệt như Hoa Linh Vy, Trình Nhất Kiếm.

“Tên nhóc kia đang làm gì vậy? Còn chưa vào đã sợ rồi hả?”, Thạch Thiên ngồi ớ xa cười lạnh nói: “Hèn như vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK