Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng cô ta, vì Trần Đức mà nổi lên từng đợt dao động.

“Bốp!”

“Bốp!”

Tiếng tát tai vẫn tiếp tục.

Cao Hiểu Nguyệt giống như phát điên.

Đã trót thì phải trét, dù sao cũng đã xuống tay đánh rồi, đánh nhiều hay đánh ít cũng không có gì khác biệt.

Khuôn mặt của Diệp Phàm bị bà ta tát đến nỗi sưng vù.

Cao Lâm, Khương sơ Nhiên, Đồng Lâm, Trần Lập, Hồ Minh Đào và Tô Sinh Hải đều chết lặng.

Cảm xúc trong lòng bọn họ đang rất phức tạp.

Cảm xúc trong lòng bọn họ đang rất phức tạp.

Cũng thây có chút may mắn.

May là Trần Đức không làm gì bọn họ.

Quỳ xuống, so với Diệp Phàm hiện tại còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần!

“Kẻ nào?”

“Kẻ nào dám đánh con trai tao!”

Đúng lúc này.

Đột nhiên…

Trước cổng khách sạn, một chiếc Mercedes-Benz dừng lại.

Trên xe.

Một ngưòi đàn ông trung niên bước xuống.

Ông ta có lông mày rậm, đôi mắt to, giọng nói hung dữ, trên ngưòi mặc một bộ âu phục sang trọng cùng với đôi giày da, toát lên khí chất của một người bề trên.

Phía sau ông ta, một người đàn ông cao lớn thân thể cường tráng khoảng hơn hai mươi tuổi cùng ông ta bước vào, khí thê oai hùng.

Thấy có người đến.

Ánh mắt của mọi ngươi đều hướng về phía đó.

Diệp Thê Long!

Ông ta thực sự đã đến đây!

Trong lòng mọi người run rẩy.

Ai cũng biết rằng Diệp Thê Long không phải là người tốt!

Trong toàn bộ tập đoàn Thiên Dương, ngoại trừ Trương Thiên Dương, ai có thể trị được ông ta?

Không có ai cả!

Người này hành động dứt khoát và tàn nhẫn, chuyên phụ trách những chuyên có một sô khía cạnh đen tối của tập đoàn bất động sản Thiên Dương.

“Bố!”

Nhìn thấy Diệp Thế Long, lúc này, Diệp Phàm giống như đã nhìn thấy vị cứu tinh, vội vàng hét lớn: “Cứu con bố ơi! Cứu con với!”

“Tiểu Phàm!”

Diệp Thê Long bước vào đại sảnh, ông ta chết lặng khi chứng kiến cảnh tượng ở đó.

Bạn bè của con trai ông ta, quỳ dưới đất thành hàng.

Còn con trai ruột của ông ta.

Lại bị một người đàn ông mặc quần áo xộc xệch giẫm lên, hai tay đã biến dạng!

Cho dù là người ngoài ngành y, ông ta cũng có thể thây rõ cánh tay đó đã bị gãy!

Hơn nữa…

Chắc chắn là xương cốt đã vỡ nát tan tành!

Khoảnh khắc này, sắc mặt Diệp Thê Long lập tức trở nên sa sầm.

Hồ Minh Đào đã nhắn tin cho ông ta, nói với ông ta rằng Diệp Phàm xảy ra chuyện rồi, sau đó gửi kèm một dòng địa chỉ!

Trên tin nhắn, viết hai chữ “nhanh lên!”

Ông ta biết nhất định đã xảy ra chuyện lớn.

Tưởng Diệp Phàm đã chọc phải một nhân vật lớn nào đó, gặp chuyện phiền phức.

Nhưng không ngờ…

Mọi chuyện lại như thế này!

Sắc mặt ông ta u ám cùng cực, liếc mắt nhìn Trần Đức.

Quay người lại nói với ngưòi đàn ông phía sau ba chữ: “Phế hắn đi!”

Từ trước đến nay, Diệp Thê Long luôn là một ngưởi hung ác.

Phong cách hành sự của ông ta, chỉ cần hai từ.

Tàn nhẫn!

Đối mặt với Trần Đức, ông ta còn không có hứng thú muốn biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết ngươi của nhà họ Diệp, con trai của ông ta Diệp Phàm, hiện tại đang bị kẻ khác đạp dưới chân!

Trong đại sảnh, tất cả mọi người đều nín thở, Diệp

Thê Long có thân phận cao quý, ngày thường bọn không

thể nào nhìn thấy ông ta.

Lúc này, không dễ dàng gì mới gặp được, nhưng ông ta lại đưa đến cho bọn họ một cảm giác rùng rỢn!

Khí thê trên người ông ta quá mạnh mẽ, như thể ông ta là nhân vật chính ở đây, mỗi một động tác đều thu hút sự chú ý của mọi người!

Cuối cùng Đồng Lâm, Khương sơ Nhiên, Hồ Minh Đào, Tô Sinh Hải, Cao Lâm và những ngươi khác cũng có thể thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thây Diệp Thê Long, bọn họ đang định đứng dậy thì…

“Ai cho các người đứng dậy?”, ai ngờ lúc bọn họ vừa mới chuẩn bị đứng lên thì giọng nói lạnh nhạt của Diệp Thê Long đột nhiên vang lên: “Quỳ xuống!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK