Từ đầu đến cuối, ông ta đều tưởng rằng mình đang bố trí một cái hố cho Trần Bát Hoang, biến anh thành tên hề…
Bây giờ nhìn lại, ha ha…
Vạn Cửu Khung mới thật sự là tên hề!
Thu hết tất cả tiền đặt cược.
Cuối cùng,
Triệu Bàn Thăng đi đến trước mặt Quách Khai.
Giờ phút này,
Quách Khai đứng cũng không vững, run lấy bấy, sở Kiều đã sớm cách xa hắn ta, đứng từ xa nhìn, hoàn toàn phủi sạch
quan hệ.
“Quách Khai!”
Giọng nói của Triệu Bàn Thăng rất nặng nề: “Đưa tiền đặt cược của cậu đây”
“Được, tôi đóng…”
Quách Khai lấy ra mười triệu cân nguyên thạch thượng phẩm, đưa cho Triệu Bàn Thăng.
“Còn gì nữa không?”, thu hồi nguyên thạch, Triệu Bàn Thăng hỏi, giọng nói rất nặng, rất nặng.
“Tiền bối, ông… thật sự muốn lấy mạng tôi? Xin ông cứu tôi!”, Quách Khai run rẩy nói, tràn đầy sợ hãi bất an.
“Không phải tôi muốn lấy mạng cậu, thua chính là thua, hiểu chứ? Tôi không cứu nối cậu đâu”, thật ra thì Triệu Bàn Thăng cũng muốn bảo vệ Quách Khai, nhưng ông ta không còn cách nào khác, lúc Tô Hải Thần kêu ông ta đi thu tiền đặt cược, còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ ‘tất cả’.
Đây là ý gì? Triệu Bàn Thăng đi theo Tô Hải Thần nhiều năm, làm sao có thể không hiểu?
Hôm nay,
Nếu ông ta không lấy mạng Quách Khai, thì Tô Hải Thần sẽ lấy mạng ông ta!
“Yên tâm, sau khi cậu đi rồi, nguyên khí hỗn độn của cậu tôi sẽ mang về nhà cậu, cũng sẽ thông báo đến họ”, Triệu Bàn Thăng bổ sung: “Nếu cậu không thế xuống tay, tôi có thể giúp cậu”.
Quách Khai im lặng rất lâu,
Cuối cùng vẫn là từ bỏ đấu tranh.
Phải,
Hắn ta rất nổi tiếng ở Đại Thiên Thế Giới, xếp thứ chín trên bảng xếp hạng ngàn tuổi, có danh hiệu chiến thần, cảnh giới rất cao, thực lực cũng mạnh,
Nhưng như vậy thì sao?
ở đây dù là Hồn Châu, Tào Nam Thiên hay Tô Hải Thần, nào có ai không thể giết hắn ta trong nháy mắt?
Nếu như hắn ta phản kháng, kết quả chỉ có thảm hại hơn.
Dù sao cũng phải chết,
Chi bằng cứ chết có khí phách một chút.
“Tôi, Quách Khai đồng ý thua cuộc!”, Quách Khai lại một lần nữa rút ra trường kiếm bên hông, chỉ có điều lần này không phải giết Trần Đức, mà là giết chính mình.
“Keng!”
Một đường bạch quang lóe lên,
Quách Khai khống chế kiếm, trực tiếp đâm vào tim, xuyên thủng thần hồn.
Trong khoảnh khắc,
Chiến thần Quách Khai của Đại Triệu,
Chết!!!
Từng ánh mắt rơi trên thi thể của hắn ta, có một loại cảm giác hư ảo như đang nằm mơ.
Ai có thế ngờ, chiến thần Đại Triệu Quách Khai đứng thứ chín trong bảng xếp hạng ngàn tuổi chết vì một trận cá cược? Cả đời hắn ta kết thúc quả thật hài hước, tức cười.
Nhưng,
Không một ai thương hại,
Tự làm tự chịu, là hắn muốn đưa mạng ra đánh cược, không phải sao?
Triệu Bàn Thăng cầm hết túi càn khôn này đến túi càn khôn khác đi đến bên cạnh Trần Đức: “Cậu Trần, đây là tiền đặt cược cậu thắng được, mời cậu kiểm tra”.
Nhận lấy một đống túi càn khôn, thần niệm quét qua.
Năm trăm triệu cân nguyên thạch thượng phẩm, không nhiều không ít.
Trần Đức hài lòng cất vào Tiếu Thiên Địa, trong lòng khó tránh khỏi có chút kích động, năm trăm triệu cân nguyên thạch thượng phẩm đó, những nguyên thạch thượng phấm này chỉ cần anh đồng ý, cho dù thành lập một thế lực nhỏ cũng không thành vấn đề,
Đương nhiên,