Nhiệt độ ấy dù là Quan Vân Dương cũng có thế cảm nhận được một cách rõ rệt.
“Lẽ nào cậu ta vẫn còn con bài chưa lật?”
Suy nghĩ đó vừa xuất hiện đã bị Quan Vân Dương ném lên chín tầng mây, thực lực mà Trần Bát Hoang thể hiện ra đã đủ khủng bố và yêu nghiệt. Nếu vẫn có con bài chưa lật thì các võ giả khác còn sống kiếu gì nữa?
Ông ta không tin Trần Đức còn con át chủ bài nào nữa, sự lạnh nhạt, bình tĩnh kia cúa cậu ta chắc chán chỉ là làm màu, muốn dụ cho ông ta lộ ra sơ hở mà thôi!
Thế nên, ông ta không chút do dự trực tiếp đấm một quyền về phía Trần Đức!
Thoáng chốc, nâm tay của ông ta đã hạ xuống và bao phú lấy anh!
Trần Đức không hề chần chừ, cùng lúc đó, anh cũng giơ chường lên, trực tiếp đón đỡ!
“Bát Hoang Ấn!”
Toàn bộ linh lực trên người anh như một cái máy bơm chuyển hết vào lòng bàn tay, Bát Hoang Ấn càn quét không địch thủ trực tiếp nghênh đón!
Ầm!
Chí trong phút chốc, quyền chướng đã va vào nhau.
“Xèo, xèo, xèo!”
Tiếng va chạm như lốc xoáy càn quét khẳp mọi nơi, không gian nổ ầm ‘âm, vỡ vụn hết lớp này đến lớp khác, dao động vô hình trực tiếp san bằng một ngọn núi cao cả vài trăm mét!
Trần Đức bị một quyền kia đấm bay ngược ra
sau!
Toàn bộ linh lực cúa anh đã bị tiêu hao hết, không còn sót lại chút nào!
Nhung, một quyền của Quan Vân Dương vần bị anh đỡ được và hóa giải!
Vẫn không thể lấy đi tính mạng anh!
Trái lại, nắm tay của Quan Vân Dương còn bị bẻ gãy, nát bét như bị thuốc nổ nổ tung trên không trung, máu me be bét!
Cánh tay kia của ỏng ta hoàn toàn hóa thành một đống bọt máu!
“Đỡ… đỡ được!”, Quan Vân Dương không tài nào tin nổi, cơn đau trên cánh tay suýt nữa khiến ông ta ngất xíu.
Một quyền vô địch, toàn lực đầy tự tin của ông ta lại bị Trần Bát Hoang hóa giái?
Quan Vân Dương nhìn cánh tay bị nổ tung máu me be bét mà sắc mặt hết sức khó coi, ảm u như giăng đầy mây đen.
“Nên mới nói, nói chuyện thì đừng nói chắc quá, đúng không nào? Một quyền của Thông Thần tầng 9 có vẻ cũng chầng thể giết chết võ giả Thiên Tôn cảnh là tôi nhỉ…”
Mặt mày Trân Đức tái nhợt, dù anh đã rất suy yếu, nhưng vần rất bình tĩnh và lạnh nhạt, không có
vẻ gì là kích động.
“Là tao sơ sót, Trần Bát Hoang, mày thật sự rất mạnh, nhưng… vậy thì sao? Một chiêu không giết được mày thì còn có chiêu thứ hai, còn mày, có thể giết chết tao sao?”
Quan Vân Dương phát hiện Trần Đức đã suy
yếu.
Giờ phút này, Trần Bát Hoang đã là nỏ mạnh hết đà!
Chiêu Bát Hoang Ấn kia cực kỳ nghịch thiên, dùng cảnh giới Thiên Tôn cứng đối cứng với Thông Thần tầng 9, khoảnh khắc ấy, Quan Vân Dương đã rất kinh ngạc và sợ hãi!
Nhưng, ông ta rõ ràng phát hiện sau một chưởng Trần Bát Hoang đã cực kỳ suy yếu.
Ngay cả đứng thôi cũng hết sức khó khăn.