Với trình độ của bọn họ, trong thời gian ngắn như vậy căn bản không làm được!
“Quả thật không tệ”, cảm nhận thấy thực lực mạnh mẽ của Lâu Tử Phong, Trần Đức cũng đánh giá một cảu,
Nội tâm anh có chút kinh ngạc!
Thực lực chân chính của Lâu Tử Phong có thế nói vượt quá xa sức tướng tượng của anh, loại trình độ đáng sợ này hoàn toàn vượt qua phạm vi võ giả Côn Luân Hư,
Có thể nói Lâu Tử Phong lúc này hoàn toàn không có khuyết điểm, hân giống như con nhím, toàn thản đều là gai, có khả năng tấn công và phòng thủ cùng lúc ở bất cứ chỗ nào.
Nhưng,
Trần Đức cũng chỉ có chút ngạc nhiên, chỉ thế mà thôi.
Léu Tử Phong thực sự không tệ, nhưng anh cũng không kém!
Hai mát Trần Đức híp lại, nhìn thấy nắm đấm càng lúc càng gần, anh cũng lặng lẽ chuyển vận Âm Dương Kinh, chuẩn bị đánh trả.
“Cheng!”
Chính vào lúc này, đột nhiên một tiếng kim loại va chạm vang lên.
Giữa trời đất xuất hiện luồng sáng màu tím, một thanh kiếm đột nhiên, không chút báo trước xuất hiện trong không gian quét ngang trước mặt Trần Đức, ở đầu kia cúa thanh kiếm là một cô gái, cô gái mặc đồ trắng, tóc dài đến thắt lưng, xinh đẹp động lòng người, cô gái giống như tiên giáng trần, cô ta vừa xuất hiện, nhiệt độ của không gian này đã giảm xuống cực điếm, rất lạnh giá, cám giác lạnh giá lan ra, đồng thời, một quyền của Lâu Tử Phong rơi xuống lưỡi kiếm.
Ngay lập tức, mặt đất rung chuyến, một luồng ánh sáng chói lọi xen lần với tiếng sấm sét ầm ầm vang lẻn, đinh tai nhức óc.
Ầm!!!
Năng lượng đáng sợ giống như phan ứng tổng hợp hạt nhân ngay lập tức tỏa ra, Tàng Kinh Các lung lay sắp đổ.
“Vù!
»
Một chùm ánh sáng lập lòe, phía trên Tàng Kinh Các hiện ra các đường vân, đó là sức mạnh của trận văn ấn bên trong nó, chống đỡ nhũng chấn động, mới có thể không bị đổ.
Các đệ tử Vô Song môn từng người một bị văng ra ngoài, bị thương nặng máu chảy ròng ròng.
Vù vù!
Có thể thấy rõ thân trường kiếm ở trước mặt Trần Đức bị chấn động rung lên.
Bóng dáng xinh đẹp phía sau thân kiếm, sắc mặt tái nhợt, ho ra một ngụm máu đỏ tươi đến chói mât, liên tục lùi về phía sau hai bước.
Cùng lúc đó, Lâu Tử Phong cũng ngã bay ra phía sau, liên tục lùi ra sau mười mấy bước, nhưng hắn không bị thương, đôi mẳt như loài rắn rết nhìn chằm chằm cô gái mặc đồ trâng.
‘Âu Dã Tư Lỉnh!’
Người đến không phải ai khác chính là người mạnh nhất Vô Song môn, Âu Dã Tư Linh!
“Tư Linh, sao con lại đến đáy!”, Vu Thu Yến vô cùng kinh ngạc, trước khi bà ta rời đính Vân Hà, đã dặn đi dặn lại con bé không được xuất hiện cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì!
“Tư Linh…”
“Tư Linh!”
Ngụy Vô Minh cùng các trưởng lão đều ngây người chăm chú nhìn Âu Dã Tư Linh, một vài đệ tử nhìn thấy cỏ ta gần như không thế rời mát, cô ta quả thực quá xinh đẹp, giống như hoa thủy tiên, thánh thiện không vướng bụi trần, giống như tiên nữ Quảng Hàn đến nhân gian, được bao phủ bởi linh khí màu tím, vẻ đẹp của cô ta khiến người ta nghẹt thở.
Kim Đan Kỳ!