Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Bát Hoang dựa vào cái gì mà dám khiêu chiến với Lục Phong?

Là ai cho hắn dũng khí để nói ra những lời ngông cuồng, kiêu ngạo như vậy?

Những lời này của Trần Đức khiến một người bình tĩnh như Lục Phong cũng có chút khó chịu.

Từ Côn Luân Hư đến thế tục, trong ba thành phố Vân Bắc, chưa một ai dám nói chuyện với ông ta như vậy.

“Trần Bát Hoang, tôi công nhận là cậu rất mạnh, phóng mắt khắp các tỉnh Thượng Võ, có thế nói là đứng vào top 10 trong thế hệ trẻ, à không, top 5 chứ”.

“Tuy nhiên, cậu thật sự rất ngông cuồng, bất kể là vì nhà họ Thành hay vì số linh thạch bị cướp đi kia, hôm nay tôi cũng phái dạy cho cậu một bài học”.

Lục Phong lắc mình một cái, nhanh chóng di chuyển đến trước mặt Trần Đức.

Ông ta không dùng vũ khí, chỉ sử dụng nắm đấm.

Một đấm này lại không hề mang theo sát ý.

Nhưng…

Ngay khi nắm đấm vừa được đánh ra, nhiệt độ trong không khí bỗng nhiên tăng vọt lên 20,30 độ, mọi người cảm thấy da thịt ửng đỏ, miệng đắng lưỡi khô, cực kỳ khó chịu, có cảm giác lượng nước trong cơ thể gần như đã bốc hơi hết.

Một lát sau…

“Ầm!”

Khi toàn bộ linh khí hội tụ vào nắm đấm của Lục Phong, quả đấm kia cũng sắp nện vào người Trần Đức.

Một đấm này có sức nặng gần 100 ngàn kg, mang theo võ kỹ cực kỳ khủng bố, những nơi mà nó đi qua, tất cả đều hóa thành bột phấn, ngay cả không khí cũng gọn sóng, vô cùng chói mắt.

Một đấm của ông ta không phải để giết người, mà là để dạy dỗ Trần Đức.

Cũng không sử dụng ưu thế tu vi của mình.

Dù vậy, vẫn khiến mọi người cảm thấy sợ hãi. Nắm đấm của Lục Phong không ngừng phóng đại, tựa như thần linh nổi giận, đánh úp về phía Trần Đức.

Chỉ trong chớp mắt, nó đã đến trước người Trần Đức.

“Cậu Trần cấn thận!”, Kỳ Hàn bật thốt.

Còn Thành Khuê Phong thì cực kỳ phấn khích, lão ta biết rất rõ, tuy là Lục Phong đã nương tay, nhưng một đấm kia đủ để một kẻ còn chưa đạt đến Linh Căn trung kỳ như Trần Bát Hoang tê liệt, mất đi khả năng phản kháng.

Khi đó, chỉ cần lão ta dốc hết sức, Trần Bát Hoang ắt phải chết.

Thành Khuê Phong vừa hào hứng, vừa trông mong được nhìn thấy cảnh tượng mà lão ta mong muốn.

Nhưng ngay khoảnh khắc đó…

Trần Đức ra tay, anh không có bất kỳ động tác dư thừa nào, chỉ giơ tay lên, dùng sức mạnh thuần túy của thân thể tùy tiện đánh ra một đấm.

“Ầm!

it

Hai nắm đấm va chạm vào nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK