Những bậc thang bên dưới, Huệ Nhược Vân bên cạnh Cơ Tuyết cười cợt: “Đáng tiếc, tẻn rác rưởi Trần Bát Hoang kia chết quá sớm, nếu không nhất định sẽ nhìn thấy cậu Trần Tử Phi mạnh đến mức nào, nhưng nói đi cũng phải nói lại, tên rác rưới đó có thế lên tới bậc thứ một trăm không còn chưa biết được, ha ha!”
Gương mặt xinh đẹp của Cơ Tuyết trở nên trâng bệch, chẳng nói một lời nào, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Bấy giờ.
Trần Tử Phi đã hấp dần ánh mât của tất cả mọi người, tốc độ của hắn ta thật sự quá nhanh, một đường chạy như điên, đã lên đến ba, bốn ngàn bậc, dùng tốc độ mắt thường có thế nhìn thấy được đến gần cung khuyết.
Mà Trương Đình Ngọc sau lưng hắn ta thì đã dừng lại ở vị trí hơn hai ngàn sáu trăm bậc, không thể bước tiếp, chẳng thể di chuyển dù chỉ là nửa bước.
Cuối cùng, hắn ta lại đón nhận lễ rửa tội của đại đạo, như vừa ngộ đạo trong nháy mắt, lại đột phá.
Nhưng, hắn ta không quay ngược trớ về.
Mà vẩn đúng yên tại chỗ, không vì lý do gì cả, chỉ muốn xem rốt cuộc Trần Tử Phi có thể tiến vào cung khuyết, có thế trèo đến đỉnh cuối cùng hay không!
Các võ giả khác cũng thế, đa số mọi người đều dừng lại ở bậc thứ một ngàn hai, một ngàn rưỡi!
Những người dừng lại, không có ngoại lệ, tất cả đều đột phá!
Bảy, tám giờ sau!
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Từng hơi thở khủng bố bùng nố, liên tục có người đột phá.
Độc Cô Huyền, Tu La Tử lên thẳng cảnh giới Thiên Nguyên đỉnh phong!
Lý Thiên Cương, Thích Thiện, Khổng Lâm Sinh thì lên đến bậc thứ bốn ngàn, đột phá đến tận cảnh giới Hỗn Nguyên!
Mà điều khiến con người ta bất ngờ nhất là, Đoàn Phong Trần đi đến bậc bốn ngàn rưỡi, một khí đột phá sẽ vượt hẳn nhóm Lý Thiên Cương, trở thành Hỗn Nguyên nhất giai!
Nhóm Hoắc Hạo, An Như Yên, Lăng Nhất Hải này kia cũng đột phá, ba người lên đến Quy Nguyên đỉnh phong, chỉ cách Thiên Nguyên một lằn ranh rất nhỏ!
Hầu như mỗi người đều có đột phá, bên trong thang trời ẩn chứa pháp tâc đại đạo đủ để con người ta có thể ngộ đạo, hòa hợp với thiên địa rồi ngộ đạo đột phá.
Nhưng…
Bấy giờ, toàn bộ thang trời, ngoài Trần Tử Phi thì hầu như không còn người nào đủ sức tiếp tục tiến về phía trước.
Một khi dừng lại, đột phá xong, trước mặt sẽ xuất hiện một lá chắn thật nặng nề, ngăn cản đường đi của bọn họ, không thế tiếp tục đi tới!
Chí có mình Trần Tử Phỉ!
Hắn ta chẳng những đang tiếp tục bước, mà còn tìm được thêm hoa cùng dây leo!
Lúc này, hắn ta không nóng nảy nữa, dừng lại bắt đầu chậm rãi luyện hóa!
Một giờ, hai giờ, ba giờ…
Một hơi thở điên cuồng bùng lên, Trân Tử Phi lại đột phá rồi!
Hổn Nguyên ngũ giai!
“Ha ha ha!”
Trần Tử Phi cười to, tiếng người như sấm rền bên tai, cực kỳ vui sướng, sau đó tiếp tục tiến về phía trước!
Nhưng…
Càng lẻn cao thì tốc độ hắn ta càng chậm.
Một phần là trọng lực và sức mạnh pháp tắc tăng lên, mặt khác là do hắn ta vẫn liên tục tìm kiếm hoa và dây leo đế cắn nuốt.