Trong lúc họ bàn tán, kiếm Huyết Ma vẫn đang giáng xuống, dường như không có gì ngăn cản được nỏ, kế cả là nắm đẩm cuồng bạo sôi sục, liều mạng của Trần Bát Hoang.
Năm thước, bốn thước, ba thước…
Càng lúc càng gần!
‘Tang!”
Đúng lúc này, đột nhiên, một làn sóng âm gào thét nứt tai, chấn hãi thần hồn truyền ra, lan tỏa khắp bốn phương tám hướng.
Sóng âm cực kỳ khủng bố, trong tích tăc cuốn trôi mọi thứ, kéo dài không dứt, cả vùng mai táng Thần Ma đều bị âm thanh này bao trùm, ong ong ong, như ma âm, khiến người ta tê dại da đầu, bị điếc tạm thời.
Sau đó, lại thấy kiếm Huyết Ma như sông dài bị lay động!
Cả thân kiếm cùng cánh tay của Huyết Đồ bổng run lên, có thể thấy rõ ràng, đúng lúc này săc mặt của Huyết Đồ trâng bệch thêm mấy phần, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh thông qua thân kiếm truyền đến cánh tay, cơ thịt quặn đau, tê dại!
“Làm sao có thể?’
Huyết ĐỒ không thế tin nổi, đường kiếm mà hắn ta đã dốc toàn lực, lại… lại bị chặn được!
‘Tang!”
Hắn ta còn chưa định thần, Trần Đức mất đi ý thức không hề do dự lại đấm ra một quyền!
Có thế thấy rõ ràng, quyền này đã đánh cho kiếm Huyết Ma sắp giáng xuống ép gần phải bay ngược lại một thước!
‘Tang!”
‘Tang!”
‘Tang!”
Lại thêm các quyền liên tiếp, cánh tay, lòng bàn tay, năm ngón tay của Trần Đức, không biết đã dập nát, gãy lìa bao nhiêu lần.
Nhưng hình như anh không cảm nhận được, giống như một con mãnh thú, sát ý cuồn cuộn, khí tức tiêu cực vút trên trời, từng quyền giáng về phía kiếm Huyết Ma!
Thời gian nửa hơi thở, đánh ra chín quyền!
Quyền thứ chín giáng xuống,
“Không!”
Huyết Đồ kinh hãi thét lên một tiếng, kiếm Huyết Ma rơi khỏi cánh tay của hắn ta bay đi, hắn ta giơ tay đón thanh kiếm theo bản năng, nhưng lại thấy trên thân kiếm lan ra một vết nứt nhỏ, vết nứt nhanh chóng lan rộng.
‘Rắc râc rắc rắc!”
Bành!”
Cùng với tiếng nứt vang lên, kiếm Huyết Ma hoàn toàn vỡ vụn, hào quang màu đỏ tỏa ra, như làn khói bay sâp xung quanh.
“Làm sao có thể? Làm sao có thể?”
Đồng tử của Huyết Đồ mở thật to, hoàn toàn không dám tin.
Không chỉ có hắn ta, không có ai trong vùng mai táng Thần Ma không cảm thấy kinh khủng đáng sợ!
Trước đó tộc trưởng của bốn gia tộc Tây Hải còn tỏ vẻ chế nhạo, hiện giờ hoàn toàn cứng đờ, cơ thế duyên dáng của Tố Hàn Hương run lên, khuôn
mặt tái nhợt co giật, nhìn chằm chằm Trần Bát Hoang như nhìn thấy quỷ, trong đầu vang lên ong ong.
Một hai chục ngàn võ giả và các chủ nhân của mộ phần vùng mai táng cũng rơi vào yên tĩnh.
“Ầm ầm ầm!”
Trong vùng mai táng Thần Ma, động tĩnh quá lớn, cả vùng mai táng đều bị chấn rung, thế giới này đã nứt ra một đường rânh trời, nước biển Tây Hải cuồn cuộn trôi vào từ khe nứt, nước biến sôi sục, rửa trôi mỗi một ngóc ngách của vùng mai táng Thần Ma!