Chuyện xảy ra ở Thần Ma táng nơi Tây Hải đã lan ra khắp Vân Tiêu giới.
Trần Bát Hoang chém Trình Lực, diệt Huyết Đồ, một mình trấn áp ba tộc trưởng của ba gia tộc lớn, chiến tích hiển hách khiến Vân Tiêu giới sục sôi suốt ba tháng, rất nhiều người nhắc đến cái tên Trần Bát Hoang.
Danh tiếng của Bắc Hoang Thiên Vương vang tận mây xanh, chẳng có người nào không biết, không có người nào không nghe!
Đó vốn là một chuyện vui đáng để ăn mừng, nhưng vấn đề là dù ba gia tộc lớn ở Tây Hải có hèn đến mức nào, bị chèn ép cách mấy thì họ vẫn còn sống đế bước ra!
Còn Trần Đức thì sao?
Đến nay vẫn bặt vô âm tín!
Nghe đồn, anh hoàn toàn không hề ra khỏi cấm khu Tây Hải!
Ai cũng biết, cấm khu Tây Hải là nơi mà Thánh Vương bị nhốt trong đó cũng sẽ thập tử vô sinh!
Nói cách khác.
Trần Đức.
Đã chết rồi!
Dù anh chết, nhưng cơn tức của ba gia tộc lớn ở Tây Hải vẫn không biến mất.
Bọn họ cử người đến Nam Vực và Trung Châu, ra lệnh cho hai hoàng triều Đại Chu và Hỗn Nguyên công phạt Bắc Hoang. Ba tháng nay, mấy trăm trận chiến quy mô lớn bùng nổ, biên giới Bắc Hoang đã có ba, bốn trăm ngàn võ giả tử vong, nhưng số lượng đó vần còn tiếp tục gia tăng!
Hai tháng nay, đã có rất nhiều tông môn, thế lực lớn rời khỏi Bắc Hoang, đến Trung Châu và Nam Vực. Những chuyện đó diễn ra hầu như là mỗi ngày.
Tinh hình của Bắc Hoang là họa dâng lẻn tới đầu, không thể lạc quan nổi!
Trong đại điện rộng lớn là một sự im ắng và nặng nề đến rợn người!
Nay Bắc Hoang gặp phải sự tấn công từ cả hai bên Nam Vực và Trung Châu, hai mặt thụ địch, cộng thêm ba gia tộc lớn ở Tây Hải làm lá chắn. Thậm chí, trong đó còn có gia tộc mạnh nhất Tây Hải, nhà họ Tổ.
Liên minh của những kẻ mạnh nhưthế, sao Bắc Hoang có thế chịu nối?
Hoàng triều Vô Cương đứng trên bờ vực sụp đổ!
“Long Đế, mấy gia tộc Tây Hải đó chỉ muốn ra tay với Lưỡng Nghi Tông, để trút cơn tức mà thôi”.
Trình Lâm Phong nặng nề mở miệng, kiên quyết nói: “Lưỡng Nghi Tông bằng lòng thay mặt tông chủ đã khuất, một mình gánh chịu lửa giận của bọn họ, mong Long Đế thành toàn!”
“Mong Long Đế thành toàn!”
Cùng lúc đó, hơn mười người quản lý Lưỡng Nghi Tông, chẳng hạn như Đồ Trường Sinh, Lý Thanh Nguyệt, Đoạn Nguyên đều đứng dậy, hành lễ với Long Đế.
Trần Bát Hoang là tông chủ của Lưỡng Nghi
Tông.
Nay.
Tông chủ đã chết, những người và việc anh để lại, tất nhiên phải do một mình bọn họ gánh chịu!
Với việc này, Trình Lâm Phong và đám Đồ Trường Sinh đều không có một lời oán hận nào. Không có Trần Đức, Lưỡng Nghi Tông của họ có lẽ đã bị Cung Trường Lâm một tay hủy diệt, sao có thể mở rộng và lớn mạnh như ngày hôm nay?
Ước nguyện cả đời họ chính là Lưỡng Nghi Tông có thế phát triến.
Tâm nguyện đã hoàn thành, bọn họ chết không hối tiếc!
Bốn cô gái khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn như Ấn An Sương, Hoa Linh Vy, Âu Dã Tư Linh và Diêu Mộng Vũ cũng đứng dậy, trẽn mặt họ là vẻ sầu bi, khó chịu, muốn đi theo Trần Đức.
“Các người tưởng Chu Long đây là loại người
gì?”