Bây giờ, với sự yêu nghiệt của Trần Bát Hoang, Bát Nguyên Tông sẽ gặp tai họa ngập đầu!
Cho nên,
Nam Cung Trần chỉ có thể lựa chọn đuổi theo!
Õng ta tự tin, mượn dùng bí mật Bát Nguyên Tỏng, thần binh và chiến xa màu đen của tổ tiên, 100% Trần Bát Hoang sẽ chết!
“Bụp!”
Bọt nước văng lên, bóng dáng hai người trước sau xông ra ngoài mặt biển, còn Trần Đức vẫn đang bỏ trốn, vẫn đang chạy thật xa,
“Vẫn chạy? Mày chạy được sao?”
Nam Cung Trần gọi chiến xa màu đen đầu tiên, chiến xa ầm ầm vang dội, đại đạo quấn quanh, ông ta ngồi trong chiến xa, cầm yến nguyệt đao phong cách cố xưa cũ kỹ, ông ta lái chiến xa màu đen, trực tiếp đuổi theo Trần Đức.
Tốc độ của chiến xa màu đen quá nhanh, dưới lôi kéo của phi long già nua, nó nghiền ép bầu trời, chạy thắng lên vân không, cách Trần Đức càng ngày càng gần.
Rất nhanh,
Đã đuổi kịp!
Trần Đức đã tiến vào phạm vi công kích của ông ta.
Chiến xa màu đen lướt sóng, đâm về phía Trần Đức, Nam Cung Trần dùng yển nguyệt đao càn quét, đánh ra từng trận thần ảnh hư ảo, nhưTiên Vương giáng thế, trấn áp Trần Đức.
“Đoàng!”
Ánh sáng yển nguyệt đao đại thịnh, dưới càn quét, xuất hiện từng con chim hung dữ, gầm thét không dứt, chấn động Tây Hái, mỗi một con chim hung dữ giang rộng đôi cánh đều che lấp bầu trời, mang theo huyết quang hung ác, giống như chấn động đáng sợ từ thiên ngoại.
Lúc này,
Trần Đức không thể không dừng lại.
“Cách hái tộc chắc đú xa rồi”.
Trân Đức lấm bấm, sau đó mang theo một chưởng, Nhân Vương Tam Ấn đã lâu không sử dụng lai môt lần nữa đươc anh thi triển.
Trấn Lôi Ấn, Bình Thiên Ấn, Nhân Vương Ấn, thậm chí Bát Hoang Ấn anh thúc đẩy cũng đồng thời di chuyến. Giữa trời đất, sấm chớp lóe sáng, một bóng người khổng lồ rơi xuống, giống như Nhân Vương giáng thế.
Cấp bậc võ kỹ Nhân Vương Tam Ấn không cao, nhưng vào tay Trần Đức thi triền, bọn chúng đã sớm vượt qua cường độ bản thân, sẩm gió từng trận vang lên không dứt.
Nhân Vương Tam Ấn vẳn chưa đủ,
Tam Ấn đồng thời giáng xuống, Hỗn Độn Tử Kim Lôi hóa thành một vùng lôi hải, bao phủ chân trời.
Đồng thời,
Ly hỏa bùng cháy, biển lửa cuộn mở, nhào về phía mặt đất, nước biến cũng bị đốt cháy, theo sóng biến sôi trào.
Chu vi trăm dặm hóa thành một vùng chiến trường lôi hỏa.
“Ầm ầm ầm!”
Giống như đại chiến thế giới mở ra, âm thanh
chín tầng mây ầm ầm không dứt, chim khống lồ hung dữ che khuất bầu trời gặp phải chặn đánh tranh đấu không ngừng nghỉ với Hỗn Độn Tử Kim Lôi, ly hỏa, chiến xa màu đen đâm vào trong lôi hải, lao nhanh trong biển lửa, không gian bị đụng đến vỡ vụn, trời đất này giống như tớ giấy bị kéo cắt rách, khầp nơi đều là lổ thủng.
Cuối cùng,
Chiến xa màu đen dừng lại, không cách nào tiếp tục tiến lên phía trước, Nam Cung Trần đứng thắng người, tay cầm yến nguyệt đao, giống như chúa tể thế giới, uy thế tám hướng.
Sức chiến đấu quá thật quá kinh khúng, Trần Đức rất vui.
Vui vì đã dân Nam Cung Trần ra khỏi hái tộc.
Với thực lực bây giờ của anh, có thể đánh một trận với Nam Cung Trần, nhưng với sức lực cá nhân không thể giống như ban đầu, ngăn cản toàn bộ uy thế, toàn bộ sát chiêu.
Với một đao vừa rồi,
Nếu như vẫn còn ở hải tộc,
Chỉ sợ một nửa hải tộc sẽ thất thủ, không biết bao nhiêu người phải chết.