Phải biết rằng, đại đa số Luyện Đan sư vì đi sâu vào nghiên cứu luyện đan, vạy nên sẽ rất yếu về mặt tu võ!
Ví dụ như Phó Vĩnh Sinh,
Mặc dù là Luyện Đan sư thất phấm, địa vị rất cao, nhưng thực lực tu võ thì không bằng một vài cường giả tu võ trong nhà!
Người cùng tinh thông luyện đan và tu võ so với lông phượng sừng tê giác thì còn quý giá hơn!
Cũng vì ông ta ngu xuấn, tầm nhìn hạn hẹp, vậy nên đã hoàn toàn đắc tội!
Tô Trung Dương rất thất vọng,
Ông ta vẫn phải báo cáo chuyện lớn chuyện nhỏ đã xảy ra cho Phó Vĩnh Sinh!
Cùng lúc tiếng nói vừa dứt.
Phó Vĩnh Sinh ngồi nghiêm chỉnh trên vị trí chính, khí thế cấp trên tản ra mười phần, che giấu đi lửa giận dày đặc, ông ta nói:
“Diệp Lễ Cuồng, chuyện này trách nhiệm chủ yếu là do ông, tôi cảnh cáo ông, bất kế là con trai ông hay ông có oán hận thù địch gì với vị đại SƯ này, ông phải tìm bằng được hắn cho tôi, nhận được tha thứ của hẳn!”
“Trong ba ngày, nếu như không tìm được tung
tích cúa hắn, ông và cá nhà họ Diệp cúa ông điều phải chết!”
“Không phải tôi muốn giết ông, mà là Long Đế, ông ta sẽ không bỏ qua cho ông đâu, dù ông có trốn ở chân trời góc bể, Long Đế cũng sẽ đốt thây diệt tộc các người!”
Lời này Phó Vĩnh Sinh vừa nói ra,
Toàn bộ bầu không khí bên trong phòng nghị sự đều trờ nên quý dị yên lặng!
Bọn họ có thể cảm nhận được Phó Vĩnh Sinh không hề nói đùa, càng không phái vừa nói vừa cười, đây tuyệt đối là lời nói thật!
Không có gì khác,
Chỉ vì người đứng đầu hoàng triều Vô Cương,
Chu Long,
Long Đế!
Thần hồn chịu tốn thương nghiêm trọng, những năm gần đây vì vết thương càng ngày nặng và đau đớn, ông ta luôn tìm kiếm lương y khắp nơi!
Nhưng,
Nhìn toàn bộ Bắc Hoang,
Không một ai có thể chữa khỏi!
Mà Thái Thanh Thần Đan đó dù không thế trị khói cho Long Đế, nhưng cũng khiến bệnh ông ta thuyên giảm!
Điều mấu chốt hơn là Trần Bát Hoang chỉ dùng vẻn vẹn một ngày một đêm luyện ra Thái Thanh Thần Đan,
Nếu như cho anh thêm chút thời gian thì sẽ thế nào?
Diệp Lẻ Cuồng sợ hết hồn hết vía, đầu đầy mồ hôi, ông ta quỳ rạp xuống đất: “Môn chủ, thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lực!”
Phó Vĩnh Sinh hừ lạnh, chẳng buồn nói nhiều với Diệp Lễ Cuồng, ông ta quay lại nói với Tô Trung Dương:
“Còn ông, Tô Trung Dương, con gái ồng quen biết cậu Trần, ông có thể quay về xem có thể biết được một chút tin tức ở chỗ nó hay không, ngoài ra, nếu con gái ông có thế gả cho cậu Trần, nhà họ Tô cũng sẽ một bước lên tiên”.
“Rõ!”
Tỏ Trung Dương nghiêm túc gật đầu.