Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt ông ta âm u, tung người nhảy lên đài luận võ, đứng trước mặt Bàn Khai.

Người ta đã nhắc tên mình, nếu ông ta không đứng ta thì sau này sẽ phải sống trong nỗi ám ảnh mang tên Bàn Khai.

Dù rằng ông ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Bàn Khai!

“Bàn Khai, học viện Thánh Phong này đối xử với cậu không tệ, không có đại viện trưởng, không có học viện này thì cặu có vinh quang ngày hôm nay ư? Bây giờ cậu lại về đây, giúp Danh Thiên Viện làm nhục, chèn ép học viện Thánh Phong, lương tâm của cậu bị chó tha rồi hả?”

Mạc Vân Không nhìn chằm chằm Bàn Khai, hai mât đầy lửa giận.

Thế nhưng Bàn Khai lại làm như không hề nghe thấy, một tay vân đặt sau lưng, tay kia ngoắc ngoắc Mạc Vân Không với vẻ khiêu khích, đùa cợt nói:

“Mạc trướng lão muốn dạy dỗ tôi hả? Tới đi, tôi đứng đây chờ ông này!”

Mạc Vân Không chẳng thèm nói nhiều lời vô nghĩa, người như Bàn Khai, dầu muối đều không thấm, chỉ có bá đạo, ngông cuồng, tự phụ, nói thêm cũng vô dụng, ông ta trực tiếp ra tay.

“Bộp!’

Mạc Vân Không chẳng hề nương tay, trong lòng bàn tay nhăn nheo đó xuất hiện thanh kiếm đen, thanh kiếm giữa không gian khiến nó lóe lên sương mù vô tận, khuấy trộn hư không!

Chí trong nháy mât, tia lứa đã bắn ra khắp nơi, tiếng kim loại gào thét, vang vọng vào tai mọi người, hơi thớ của Mạc Vân Không hòa vào làm một với thanh kiếm, hơi thớ ông ta như gió, sắc bén, không hề có chút dấu hiệu tuối già nào!

Một kiếm xé rách màn trời, khiến trời cao biến sắc, khi thân kiếm bắt đầu khởi động thì không gian xung quanh cũng chìm vào trong hỗn độn…

Mạnh thật!

Vô số võ giả nhìn chằm chằm vào chiêu đó không rời mắt, thậm chí có vài võ giả cảnh giới Thông Thần còn lĩnh ngộ được kiến thức mới trong việc tu kiếm ngay sau khi nhìn thấy chiêu đó.

“Giết!”

Mạc Vân Không hét to một tiếng, sau đó thanh kiếm lao vào hư không, chỉ trong chưa đến một phần mười giây, đột ngột lao tới trước mặt Bàn Khai, cùng với mùi máu cuồn cuộn.

“Ha ha../’, đối mặt với một kiếm, Bàn Khai chỉ thán nhiên cười, mẳt thấy kiếm sắp chém tới, hắn ta giơ tay lên, một cái tát vổ mạnh vào thân kiếm.

“Keng!”

Nhất thời, Mạc Vân Không chợt khựng lại, kiếm trong tay cứ rung lên ong ong, cánh tay ông ta run lên, trong khoảnh khác ngắn ngủi đó, đã mất đi tri

giác!

Bàn Khai không cho ông ta thời gian thở dốc, lại một cái tát đánh vào thân kiếm.

“Keng!’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK