Trần Nguyên Vũ cười lạnh lùng, không quay đầu, trong tiếng cười tràn đầy khinh miệt, với ông ta, Trần Bát Hoang có mạnh đi nữa, không kích hoạt ấn ký thiên tâm thì chỉ là rác rưởi, phế vật.
Một khi anh kích hoạt ấn ký thiên tảm, Trần Nguyên Vũ sẽ lập tức giết anh, lúc đó, Trần Bát Hoang chưa kịp trưởng thành, cũng sẽ không phải là đối thủ của ông ta.
Trần Nguyên Vũ đi xa dần, trở về hòn đảo, trong tích tắc, hòn đảo đó giống như tàu sân bay, đột ngột bay xa, sau khi đã cách một khoảng xa, bóng dáng xinh đẹp của An Nhã Hi xuất hiện phía sau Trần Nguyên Vũ, cấn thận nói: “Người mà nhà họ Trần phái đến báo thù thay Trần Tử Phi bị ỏng giết, quay về phải ăn nói thế nào?”
“Không cần cõ lo lắng”.
Trần Nguyên Vũ thản nhiên nói.
Quay đầu nhìn chân trời, Trần Đức vẫn đứng tại
chỗ, An Nhã Hi thở dài.
Một người địa cầu làm sao có thế đấu được với Trần Nguyên Vũ?
“Đi thôi, về nhà họ Cơ!”
Trần Đức nhanh chóng kìm nén hận thù với Trần Nguyên Vũ, bất luận hiện giờ anh muốn giết Trần Nguyên Vũ thế nào, chênh lệch thực lực giữa hai người vẫn quá lớn, cho dù nhân lúc ông ta không đề phòng, lấy ra tất cả con át chủ bài đế đánh lén, Trần Đức tự nhận không có đến một phần trăm khả năng giết được ông ta.
Mà điều này vẫn phải dựa trẽn tình huống anh rất có khả năng phải trả giá bằng tính mạng!
Không vì gì khác, cảnh giới Hốn Nguyên và cảnh giới Lăng Thiên thực sự chênh nhau quá xa.
Thù, buộc phải báo.
Nhưng tuyệt đối không phải lúc này.
Anh vẫn cần thời gian.
Ngày đó sẽ không quá xa!
Sau khi cho Cơ Thuyết uống mấy viên đan
dược, hồi phục thương tích cho cô ta, đoàn người Trần Đức bước vào thủy môn.
Nhà họ Cơ còn có cái tên khác là Hải tộc!
Tổ tiên nhà họ Cơ là một con động biển sâu ở biển sâu, kết làm vợ chồng với con người, con cháu đời sau đều thành con người, nhưng mặc dù vậy, nhà họ Cơ vẫn chiếm một vùng biển của Tây Hải, sống trong biển sâu.
Thế giới đại thiên không chuyện kỳ lạ gì là không có.
Sống dưới biến sâu cũng không phải kỳ lạ.
Trên thực tế, bất kỳ một tu sĩ nào của thế giới đại thiên muốn tiến vào biển sâu cũng không khó, nhưng muốn khai hoang một nơi đế định cư dưới biển sâu, thì không phải ai cũng có thể làm được.
“Cả thế giới đại thiên, ngoại trừ hái tộc thì không còn ai sống dưới đáy biến”.
Đứng trong thủy môn, Cơ Tuyết vừa mở trận pháp, vừa nói những chuyện liên quan đến hải tộc và nhà họ Cơ cho Trần Đức.
Còn Đoàn Phong Trần lại lặng lẽ theo sau, cũng không dám thở mạnh.
“Hải tộc sống dưới đáy biển sâu vạn trượng, áp lực của đáy biến quá mạnh, cho nẽn từ trước tới nay, ngoại trừ kiểm soát nước, còn nghiên cứu một số thuật hư không, trình độ về mặt không gian cũng rất cao, thuật hư không mà em truyền cho anh chính là một trong số đó”.
“Mấy hôm nay hải tộc đang mở cuộc thi đấu trong tộc mỗi năm một lần, hôm nay vừa hay là trận chung kết, nhà em mới không có ai đến đón em”.
“Ầm!”
Cơ Tuyết vừa dứt lời, đôi mắt Trần Đức bỗng bị che phủ bởi hào quang màu xanh. Sau đó cảm giác một luồng lực truyền đến, cảm nhận rõ ràng họ đang tiến đến với tốc độ khủng bố.
Khẽ ổn định tỉnh thần, thi triển con mẳt xuyên thấu, đôi mắt ngự thú, Trần Đức mới nhìn rõ, thì ra họ đứng ở trong quả cầu nước khổng lồ, bên ngoài quả cầu nước có mấy con động vật biển giống như hải mã, toàn thân hào quang đan xen, to gần bằng xe tảng, phi điên cuồng, tốc độ cực nhanh, đưa bọn họ đột phá không gian, đi xuyên trong hư không.
“Yah!”
Lúc này, Tiểu Y vọt ra từ vùng trời nhỏ, nó đã hoàn toàn hấp thụ quả âm chỉ, trông càng thần kỳ
hơn, đôi mắt lóe lên ánh rực rỡ như pha lê, đứng trẽn bả vai Trần Đức, hiếu kỳ quan sát xung quanh.