‘Tên nhãi, cậu có thế rời khỏi hải tộc, nơi này quá rác rưởi, bảy giờ mục tiêu chủ yếu của cậu là đề thăng cảnh giới, ở đây không có ích lợi gì, chúng ta đi một chuyến đến đảo Định Thiên”.
Giọng nói của Thiên Yêu Hoàng vang lên, ông ta hy vọng Trần Đức có thế nhanh chóng đề thăng hơn bất kỳ ai khác.
Đảo Định Thiên?
Trần Đức cảm thấy cái tên này có chút quen tai.
Nghĩ ngợi một chút, anh đã nhớ ra.
Ban đầu, người báo vệ Vân Tiêu Giới là Mục
Thương bỏ mình, có ba người đảo Định Thiên đến tìm anh gây phiền phức.
Ba người tên gì nhỉ…
Đúng rồi,
Thương Lan, Lâm Không, Vân Tịch Dao.
Trong đó, Lâm Không đã chết trên tay anh.
Còn Thương Lan và Vân Tịch Dao cũng không tệ, Vân Tịch Dao còn từng đề nghị anh tới Đại Thiên Thế Giới, cho anh một bức thư tiến cử, còn mời anh gia nhập đảo Định Thiên.
Chỉ có điều, lúc đột phá vị trí đã xảy ra vấn đề, thư tiến cử không dùng đến, tới nay anh vẫn còn giữ.
“Đi đảo Định Thiên làm gì, đảo Định Thiên ở Đại Thiên Thế Giới đâu có tính là thế lực lớn?”
Trần Đức kỳ quái hỏi.
“Đi để trờ nên mạnh mẽ”.
Thiên Yêu Hoàng cười hi hi nói: “Đương nhiên, người đẹp ờ đào Định Thiên không ít, nếu cậu nhìn trúng thì có thể dẫn mấy người đi”.
“Được”.
Trần Đức khẽ mím cười.
Anh không lập tức rời khỏi hải tộc, lúc đến hải tộc quá vội, còn chưa kịp thăm hỏi bố mẹ Cơ Tuyết, ngoài ra, anh cũng nên đi xem Đoàn Phong Trần có giải hết độc cho bố Cơ Tuyết không.
Nghĩ tới đây, Trần Đức tảng tốc đi về phía ngoài núi rừng.
“Công tử, công tử, cuối cùng cậu đã ra rồi!”
Anh vừa ra khói dãy núi thì một người đàn ông trung niên liền vội vã chạy tới,
Trần Đức nhìn ông ta, địa vị cúa ông ta ở hải tộc rất cao, hình như là chấp sự.
Thực lực cũng không tệ, sắp đến cảnh giới Phân Hư.
“Công tử, tôi là chấp sự của hải tộc, tên Cơ Như Vận”.
Cơ Như Vận khom người hành lề, nói tiếp:
“Công tử, mau theo thỏi đến cung Hải Vương, xảy ra chuyện rồi!”
“Chuyện gì?”
Trần Đức hỏi.
Tính toán thời gian, Cơ Tuyết đã là tộc trưởng hải tộc, nghi thức đội mũ chắc cũng tổ chức rồi mới đúng, còn xảy ra chuyện gì đây? Hơn nữa nhìn dáng vẻ rất gấp gáp.
“Một tháng trước, không phải cậu đã bảo Đoàn Phong Trần giải độc cho bố tộc trưởng, cũng chính là đại trưởng lão bây giờ sao? Ai ngờ Đoàn Phong Trần nói với sức lực của mình hắn thì không giải quyết được, phải thông báo với người nhà hắn để hợp lực giải độc, tộc trướng vốn tưởng rằng hắn nhìn thấy thực lực của cậu, cũng nhìn qua thực lực của ba vị đại tổ tiên thì sẽ không giở trò nữa, vì vậy theo lời hẳn nói, mời người nhà họ Đoàn đến”.
Cơ Như Vận vừa đi vừa nói.
“Chắc hắn đã sớm thông báo người nhà họ Đoàn qua rồi hả?”
Nếu nhớ không nhầm, ngày đó mới vừa ra khỏi đảo Khốn Long, Đoàn Phong Trần đã thông báo với người nhà họ Đoàn, mặc dù hắn ta làm rất bí mật, nhưng vẫn không thể nào tránh được con mắt của Trần Đức.
“Vâng, người thông báo vừa mới ra ngoài hải tộc thì phát hiện người nhà họ Đoàn đúng lúc đã
đến đây…”
Cơ Như Vận nói: “Rồi, rồi mời bọn họ vào”.