Không phải vì Trần Bát Hoang kiêng dè gì, mà là anh nếtình đồng môn!
Thân là tam trưởng lão học viện Thánh Phong, Hác Hách Đường là người biết thức thời, biết tiến biết lùi!
Nếu hôm nay ông ta dám ra tay.
Cổ Lục Đạo chắc chắn sẽ giết chết ông ta!
Hết cách.
Đó là nguyên tắc sẵn có của học viện Thánh Phong!
Các đệ tử tranh đấu, tiền bối không được nhúng tay vào!
Nếu không, giết không tha!
Nguyên tầc của học viện Thánh Phong không phải là thứ ai cũng có tư cách phá vỡ, ít nhất, Hác Hách Đường vẫn chưa có tư cách đó.
Còn cái chết của Chung Viêm, chỉ có thế nói là đáng đời!
Nếu ban đầu hắn ta biết xin lỗi, miệng đừng thối như thế, thì chẳng những không chết, mà còn có một tương lai sáng lạn.
Bây giờ… Ha ha!
“Thếthì cảm ơn tam trưởng lão!”, Hác Hách Đường không ra tay, tất nhiên Trần Đức sẽ cho ông chút thế diện, chủ động chắp tay: “Tam trưởng lão thông tình đạt lý, không hổ là tam trưởng lão học viện Thánh Phong, đệ tử bội phục!”
“Ha ha, cậu cũng không tệ, có thể trở thành đệ tử của đại viện trướng, tương lai rực rỡ không ai bằng”, tam trưởng lão gật đầu khen ngợi, thầm than thằng nhóc này biết co biết duỗi, so sánh qua lại, dù là thiên phú hay tính tình đều hơn Chung Viêm không biết bao nhiêu lần.
Với cái tính co được dãn được của Trần Bát Hoang, cùng với thực lực đủ đế giết người cảnh giới cao hơn đó.
Chung Viêm chết không oan một tí nào!
Cũng khó trách, đại viện trưởng muốn nhận anh làm đệ tử.
Người như thế, tiền đồ sáng lạn cũng không đủ hình dung, Hác Hách Đường không khen qua loa có lệ, mà thật lòng tán thưởng.
Nghĩ thế, ông ta lại quyết định kết chút duyên tình với Trần Đức, đôi mắt già nua lướt nhìn Ưng
Chiếu ngồi trên cao: “Chiếu Vương, Trần Bát Hoang chính là đệ tử của Cổ Lục Đạo, đại viện trưởng học viện Thánh Phong, hình như… ông muốn giết cậu ta hả?”
Khi Hác Hách Đường lên tiếng thì hai ông lão sau lưng Diêu Mộng Vũ cũng từng bước đi tới, sóng vai Hác Hách Đường, nhìn chằm chằm Ưng Chiếu!
Trẽn kia, Ưng Chiếu rơi vào câm lặng.
Câm nín như chết lặng!
Từ khi Diêu Mộng Vũ xuất hiện, sắc mặt ông ta đã không được đẹp đẽ gì cho cam, biết được Trần Bát Hoang là đệ tử Cổ Lục Đạo thì sâc mặt ông ta lại càng tái nhợt…
Còn bây giờ.
Rất dẻ thấy, Hác Hách Đường cũng đứng cùng một chiến tuyến với Trần Bát Hoang…
Cộng thêm hai ông lão sau lưng Diêu Mộng Vũ.